Lúc về từ khách sạn đi ra vì tiện đường nên Huỳnh Gia Nghiêm đã chở Điền Hương Lâu tới bệnh viên rồi mới quay xe trở về nhà . Đỗ xe vào gara Huỳnh Gia Nghiêm lên nhà thì thấy cả nhà tối đen như mực nghi, chắc Kiều Dư chưa về 
Lôi chìa khóa ra tính mở cửa thì phát hiện cửa nhà đã mở lòng anh thầm nghĩ "lẽ nào có trộm" đẩy cửa vào bật điện lên thì liền giật mình Kiều Dư đang co người ngồi trên ghế sofa "Bảo bối anh đã nói gì với em tại sao lại không nghe lời . Buổi tối không nên ngồi ngoài đây một mình sẽ ốm đấy" 
Huỳnh Gia Nghiêm để hộp bánh lên bàn trong lúc về anh đã mua ít bánh ngọt cô thích . Lúc tới gần muốn ôm Kiều Dư vào lòng nhưng cô lại né tránh khiến anh khó hiểu "Em sao vậy Dư Dư" 
Kiều Dư nhìn người chồng cùng cô sống suốt 3 năm qua . Cô không tin nổi nhìn chằm chằm Huỳnh Gia Nghiêm "Anh có từng giấu em gì không ?" 
Nghe cô hỏi Huỳnh Gia Nghiêm liền lạnh sống lưng , anh không những giấu cô về gia thế mình mà còn giấu cô nhiều chuyện . Nhưng đây không phải lúc để nói ra "Dư Dư anh có thể dấu em cái gì được chứ" . Huỳnh Gia Nghiêm quỳ một chân xuống nâng gương mặt Kiều Dư lên lúc này anh mới biết hóa ra là cô khóc , giọt nước mắt chưa khô vẫn còn đọng lại trên mi mắt . Dù không biết tại sao cô khóc nhưng trên đời này làm gì vó người đàn ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-thieu-xin-hay-tha-loi-cho-em/3726310/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.