Nhưng là Hứa Du Ninh trong lòng cũng rõ, dù là về sau hắn cùng Diệp Trăn Trăn có thêm nhiều con, nhưng đến cùng cũng không phải là đứa trẻ này. Đây là đứa con đầu lòng của hắn. Cả hai người họ vừa đang tận hưởng niềm vui lần đầu làm cha mẹ, cũng đang suy nghĩ làm một cặp cha mẹ thật tốt, mọi thứ đều cẩn thận từng li từng tí, nhưng giờ đứa trẻ này lại cứ vậy mà mất đi. Nghĩ tới đây, Hứa Du Ninh không khỏi dấy lên lòng thù hận với Nguyễn Hồng Đạt. Năm đó hắn còn nhỏ, khi biết được thân phận thật của mình, biết được Nguyễn Hồng Đạt làm những chuyện kia, trong lòng hắn mặc dù từng có hận, nhưng cũng không quá sâu sắc, không đi báo thù. Nhưng hiện tại, Nguyễn Hồng Đạt phái tới người lại đả thương Diệp Trăn Trăn, thậm chí còn khiến cho đứa con của hắn và Diệp Trăn Trăn bỏ mạng, hận thù đẫm máu đang ở trước mắt, hắn sao có thể làm như không có chuyện gì? Chỉ hận không thể lăng trì Nguyễn Hồng Đạt ngay. Diệp Trăn Trăn vì mất máu quá nhiều, người cảm thấy rất buồn ngủ, cho dù lúc này tràn ngập bi ai, nhưng có Hứa Du Ninh ở bên nhẹ giọng an ủi nàng, nàng từ chỗ cực kỳ bi ai dần dần bình tĩnh lại, sau đó chậm rãi thiếp đi. Hứa Du Ninh không dám ngủ, một mực canh giữ ở bên giường. Nửa đêm dù thật sự buồn ngủ cũng không dám lên giường, chỉ ghé bên mép giường mà ngủ, một tay nắm tay Diệp Trăn Trăn không rời. Bởi vì vết thường trên lưng Diệp Trăn Trăn rất lớn, lúc ấy chảy rất nhiều máu, cho dù Tào đại phu đã bôi thuốc bột cầm máu và băng bó, nhưng nếu không cẩn thận đụng phải vết thương vẫn sẽ nứt ra. Cũng may Tào đại phu y thuật rất cao minh, Hứa Du Ninh và Ngụy Diễn bất kể dược liệu quý giá đều dùng cho Diệp Trăn Trăn, cho nên sau mấy ngày, vết thương trên lưng Diệp Trăn Trăn bắt đầu kết vảy. Mấy ngày nay còn có một số chuyện lớn xảy ra. Một là Ngụy Diễn thuê người đóng giả thành Hứa Du Ninh, cố ý để người này đi ra bên ngoài hành tẩu, lại tìm hầu phủ thị vệ giả vờ "Giết" hắn, quả nhiên liền có cả đám nhảy ra bảo hộ. Ngụy Diễn theo lệnh mai phục ở chỗ tối, tiến lên bắt người, liền thành công bắt được hai kẻ mang về thẩm vấn. Nhưng hai kẻ này cái gì cũng không chịu nói, về sau Ngụy Diễn gọi Hứa Du Ninh tới. Cũng không biết hắn đóng cửa lại nói gì với hai tên kia, cả hai bèn đem tất cả khai ra hết. Kỳ thật bọn họ không nói Hứa Du Ninh cũng có thể đoán được, bởi vì hai người kia đều sạch bóng đầu, trên đỉnh đầu còn sấy lấy sạch sẹo. Quả nhiên là Nguyễn Lan Vân phái tới bảo hộ hắn. Sau đó một trong hai người còn tiến đến quỳ lạy Hứa Du Ninh, theo lời Nguyễn Vân Lan phân phó tự tay giao cho hắn một chiếc hộp. Hứa Du Ninh mở hộp ra xem, thấy bên trong là viên ngọc mà hắn từng thấy trên thi thể Vương Chấn cùng một phong thư do Nguyễn Vân Lan tự tay viết. Trên đó viết bà vẫn luôn nhớ đến Hứa Du Ninh, cả mối hận thâm sâu của nhà hắn. Đồng thời bà nói nếu hắn muốn báo thù món nợ máu này, có thể đi tìm Thứ sử Kinh châu Mã Thuận. Đó là người có thể tin tưởng được, bà cũng đã phái Đại Từ nói với Mã Thuận việc này, chắc hẳn Mã Thuận sẽ dốc lòng giúp đỡ. Hứa Du Ninh nhìn đến đây trong lòng liền trầm xuống. Thứ sử Kinh châu Mã Thuận, người này mặc dù hắn trước kia cũng không hiểu rõ, nhưng là cũng biết hai mươi năm cung biến, Mã Thuận vẫn chắc ghế thứ sử Kinh châu, người này thật sự đáng tin ư? Kể cả là đáng tin, đây là chuyện lớn cỡ nào, cũng bằng đánh cược tính mạng của mình và cả gia đình, Mã Thuận sẽ cam nguyện sao? Kết quả là ngay cả những tên ám vệ này cũng chứng thực, mấy ngày trước không phải những đại nội cao thủ kia muốn ám sát Hứa Du Ninh mà là một nhóm người khác muốn ám sát hắn nhưng đã bị những đại nội cao thủ kia hạ thủ. Hứa Du Ninh hoài nghi nhóm người kia rất có thể là người của Mã Thuận, đồng thời phỏng đoán Đại Từ rất có thể đã gặp bất trắc. --- Đọc FULL tại Truyenfull.vn---- Nếu không dựa theo lời Nguyễn Vân Lan, Đại Từ là ám vệ đứng đầu, người đáng ra sẽ đón hắn tại Kinh Châu đáng ra phải là hắn, tới đón Hứa Du Ninh ở Kinh Châu, nhưng tính toán thời gian, đáng ra giờ này Đại Từ đã phải có mặt ở Kinh Châu rồi, vậy mà hắn hiện tại vẫn bặt vô âm tín. Do đó, Hứa Du Ninh liền báo Ngụy Diễn âm thầm phái hai người đi Kinh châu tìm hiểu chuyện này. Bất quá hai người kia vừa mới đến biên cảnh của Kinh châu, liền nghe nói Thứ sử Kinh châu Mã Thuận thông báo với thiên hạ rằng hắn phụng chỉ tổng thống Kinh châu đem binh đi thảo phạt cùng Nguyễn Hồng Đạt. Trong lời tuyên cáo này, hắn nói mình hưởng đại ân của vua Khánh Nhân, hiện tìm tới tiên đế trẻ mồ côi, thề sống chết muốn giúp đỡ cứu phục Đại Hạ non sông.
Sau đó hai người kia ra ngoài tìm hiểu rồi hồi báo với Ngụy Diễn và Hứa Du Ninh, nói là quân doanh của Mã Thuận xác thực có điện hạ. Ngụy Diễn và Hứa Du Ninh nghe vậy cười lạnh. Hứa Du Ninh ở ngay chỗ này, ngọc tỉ cũng trên tay Hứa Du Ninh, điện hạ trong quân doanh Mã Thuận là cái thứ gì? Từ đó cũng có thể thấy được phần nào dã tâm của Mã Thuận. Mà sau đó từ trong triều đình truyền ra tin công chúa Nguyễn Vân Lan bỏ mình vì bạo bệnh. Hiển nhiên là Nguyễn Hồng Đạt biết chuyện của Hứa Du Ninh, không thể chấp nhận việc người phụ nữ thầm muốn gọi nhi tử về cướp hoàng vị của mình, liền cả giận mà giết bà. Lúc Hứa Du Ninh nghe được tin tức này đã trầm mặc hồi lâu. Mặc dù từ lúc hắn bắt đầu có ký ức thì không có quá nhiều liên hệ với Nguyễn Vân Lan, nhưng bà vẫn muốn hắn báo mối thâm thù đại hận này mà không hề thông qua quyết định của hắn. Thậm chí bởi vì quyết định này của bà còn dẫn đến việc Diệp Trăn Trăn bị trọng thương, đứa con của hai người cũng mất, nhưng bà dù sao cũng là mẹ của hắn. Lúc còn nhỏ, hắn thường nghe trong mơ bà gọi mình là Ninh nhi, lần đầu tiên nhìn thấy bà ở ngôi chùa ngoài kinh thành cũng không nhịn được liền đối với bà nảy sinh lòng thân thiết. Hiện tại nghe nói bà đã chết rồi, Hứa Du Ninh trong lòng liền cảm thấy khổ sở và cô đơn. Không quá nửa ngày sau hắn liền sắp xếp lại tinh thần, thần sắc như thường cùng Ngụy Diễn, Ngụy Lãng cùng các đồng liêu ở Trường Hưng hầu phủ thương lượng những việc cần làm tiếp theo. Theo ý Hứa Du Ninh, thứ sử Kinh châu Mã Thuận đã tuyên hịch văn bố cáo với thiên hạ, muốn trợ giúp "Điện hạ" lên ngôi đế vương, cứu phục giang sơn Đại Hạ, bọn hắn sao không bắt đầu từ Mã Thuận trước, lại tính cả Vân Nam và Kinh châu hai nơi cùng nhau khởi sự? Con rơi của Khánh Nhân điện hạ chỉ là để nói ra với bên ngoài mà thôi, kỳ thật có bao nhiêu người biết mặt mũi vị điện hạ này ra sao? Bằng không Mã Thuận cũng sẽ không dám thả ra câu nói này. Mà chỉ cần hạ được Mã Thuận, Hứa Du Ninh hoàn toàn có thể thay thế vị điện hạ kia. Vả lại hắn hiện tại trong tay có Đại Hạ ngọc tỉ, thủ hạ còn có một đám Đại Hạ ám vệ nghe lệnh hắn, so với vị điện hạ kia của Mã Thuận thì có sức thuyết phục hơn nhiều. --- Đọc FULL tại Truyenfull.vn---- Đám người một phen thảo luận tính toán, cuối cùng đều tán đồng với Hứa Du Ninh. Thế là Ngụy Diễn và Hứa Du Ninh xuất binh ác chiến với Mã Thuận mấy ngày, Hứa Du Ninh dùng một mũi tên bắn chết Mã Thuận, vị điện hạ trong hịch văn mà Mã Thuận công bố kỳ thực chính là con trai thứ ba của Mã Thuận, cũng bị giết chết, Hứa Du Ninh liền thế vào vị trí đó. Thấm thoắt năm năm, bọn hắn đã đánh chiếm Quý Dương, chiến Trường Sa, phá Thái Nguyên, khắc Bảo Định, một đường chiếm được phía Bắc. Đánh nhau với quân gác bên ngoài kinh thành suốt 3 tháng, vào ngày mười lăm tháng bảy tết Trung Nguyên, rốt cục thành công phá thành xông vào, dẫn binh tấn công vào hoàng cung. Trong hoàng cung một mảng hỗn độn, cung nhân nga chạy loạn khắp nơi, các hậu phi hoàng tử hoảng hốt chạy bừa muốn trốn ra bên ngoài. Hứa Du Ninh phân phó binh sĩ đi quét sạch nội cung, lại phân phó người đi tra rõ xem Nguyễn Hồng Đạt ở đâu. Vậy mà hắn lại không có ở tẩm cung, lại ở đại điện. Hứa Du Ninh cười lạnh một tiếng, mang theo một đội binh sĩ rút kiếm chạy tới đại điện. Đi vào liền thấy Nguyễn Hồng Đạt người mặc long bào, đầu đội chuỗi ngọc kèm mũ miện ngồi trên ngai vàng. Nhìn thấy Hứa Du Ninh tiến đến, hắn cũng không hề động một chút, ánh mắt lẳng lặng nhìn hắn.
Hứa Du Ninh cũng đứng tại chỗ không hề động, ánh mắt lẳng lặng nhìn hắn. Hồi trước lúc đi thi, mặc dù Nguyễn Hồng Đạt là chủ khảo nhưng lúc đó Hứa Du Ninh cũng không có ngẩng đầu nhìn hắn, chắc hẳn Nguyễn Hồng Đạt cũng không có chú ý tới hắn. Cho đến Lại bộ đưa quyết định bổ nhiệm, hắn dẫn đầu một đoàn người theo Lại bộ thị lang tiến cung tham kiến Nguyễn Hồng Đạt, nghe hắn hỏi ai là Hứa Du Ninh, hắn lúc này mới ngẩng đầu nhìn hắn một cái. Như nghiêm túc tính toán ra, hiện tại hẳn là lần thứ hai bọn hắn gặp nhau, nhưng giữa hai người đã bị ngăn cách bằng một mối huyết hải thâm thù. Nguyễn Hồng Đạt nhìn hắn một hồi, sau đó mở miệng nói: "Lúc nhỏ ta từng bế ngươi, người còn nằm trong ngực ta, cười với ta, không ngờ qua 20 năm, chúng ta lại gặp lại." Hứa Du Ninh cười một tiếng: "Ngươi là đang hối hận năm đó giết chết ta, ngược lại lại để cho ta có cơ hội chạy thoát phải không?" "Quả thật là hối hận." Nguyễn Hồng Đạt một mặt bình tĩnh nhẹ gật đầu, chuỗi ngọc trên mũ miện theo động tác của hắn nhẹ nhàng đung đưa, "Nhưng ta càng hối hận chính là, năm năm trước lúc ngươi rời kinh đi Vân Nam liền đảm nhiệm đến đây bái kiến ta, ta rõ ràng cảm thấy giữa đôi lông mày ngươi có mấy phần giống ngoại tổ mẫu của ngươi, ta vậy mà không động thủ giết ngươi. Nếu như khi đó giết ngươi, làm sao có thể xảy ra chuyện hôm nay được?" Hứa Du Ninh cười lạnh: "Trước đó ta vô tình ở trong ngôi chùa ngoại ô kinh thành gặp qua mẫu thân của ta, kỳ thật khi đó ta đã có nghi ngờ với thân thế thật sự của mình. Nhưng về sau rời kinh đi Vân Nam, trên đường biết được thân thế của mình, ta cũng không hề có ý định muốn chiếm lấy Đại Hạ. Ta chỉ muốn cả đời này làm một Hứa Du Ninh, bình bình đạm đạm, an an ổn ổn cùng thê tử của mình, người nhà của mình sống qua một đời. Vậy mà sau đó ngươi lại sai người ám sát ta, đả thương thê tử của ta, ngay cả con trai của ta cũng vì vậy mà mất đit, mối hận này ta sao có thể không cùng ngươi báo?" Nói đến đây, Hứa Du Ninh phất phất tay với phó tướng sau lưng hắn, phó tướng hiểu ý, cầm cây cung vẫn nắm trong tay nãy giờ đưa cho hắn.Hứa Du Ninh đưa tay cầm lấy, một bên chậm rãi đem trường tiễn khoác lên trên cung, kéo dây cung nhắm ngay Nguyễn Hồng Đạt đang ngồi trên ngai vàng, chậm rãi nói: "Con người của ta không có dã tâm gì lớn, bất quá cũng chỉ muốn cùng người nhà mình sống đời an ổn mà thôi. Nhưng người đã bức ta đến đường này, ngươi không chết, chính là ta chết. Ta muốn mình cùng người nhà sống sót, vậy cũng chỉ có thể liều chết.” Nói xong, chụp lấy dây cung trong tay tay phải đột nhiên buông ra, chỉ nghe hưu một tiếng xé gió, trường tiễn bắn ra, tinh chuẩn xuyên qua ngực trái của Nguyễn Hồng Đạt, một mũi tên đoạt mạng. Ngày mười tám tháng bảy Hứa Du Ninh cải nguyên đăng cơ, phục quốc hào Đại Hạ, đại xá thiên hạ. --- Đọc FULL tại Truyenfull.vn---- Cùng ngày hạ chỉ lập vợ cả Diệp Trăn Trăn làm hoàng hậu, phong thưởng bách quan. Ngày kế tiếp phái Ngụy Lãng tự mình mang theo hai trăm tên thị vệ tiến về Vân Nam Côn Minh nghênh đón Diệp Trăn Trăn, Diệp Tế Muội và Nguyên Tiêu vào kinh. Đợi đến bọn hắn vào kinh thời điểm đã là tháng chín cuối thu, bầu trời xanh vạn dặm không mây, chim Nhạn phương Nam bay về phía Bắc. Hứa Du Ninh tự mình ra khỏi thành tám mươi dặm bên ngoài nghênh đón, nhìn thấy xe ngựa phía xa đã vội vàng bước nhanh về phía trước. Diệp Trăn Trăn vịn tay nha hoàn đi xuống xe ngựa, trong ánh nắng rực rỡ đầu thu nhìn thấy Hứa Du Ninh từng bước một đi về phía nàng. Lúc nàng mười tuổi quen biết với hắn, từ đây hai người cùng nhau trải qua nhiều sự tình như vậy, sướng khổ đan xen. Mà cho đến ngày nay, nam nhân này của nàng vẫn nhìn nàng đầy ôn nhu, lúc gọi nàng tiếng Trăn Trăn ngữ điệu cũng mềm mại và vui vẻ như cũ. Mặt Diệp Trăn Trăn vẫn điềm nhiên nhưng lại nở một nụ cười xán lạn, nhấc chân bước nhanh về phía Hứa Du Ninh. Đi rồi lại đi, sau đó thì nàng trực tiếp chạy tới, tiểu hồ lô trên đai lưng cũng theo đó mà lắc lư. Hứa Du Ninh thấy thế, trên mặt hốt nhiên cũng nở rộ một nụ cười xán lạn. Sau đó hắn vươn ra hai tay, đi nhanh mấy bước đón lấy Diệp Trăn Trăn, ôm thật chặt nàng vào trong ngực, cúi đầu hôn trán nàng. Hết thảy ly biệt đều không còn. Về sau hắn sẽ luôn ở bên nàng nàng, mỗi ngày nhạt nhìn mây nơi chân trời, hoa nở hoa tàn trước hiên, bình thản an ổn vượt qua mỗi một ngày. Cho đến hai người tóc trắng xoá, hắn cũng y nguyên sẽ không thay đổi sơ tâm. Nguyện năm tháng bình yên, một đời an ổn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]