Mặc dù Ninh phu nhân cho Diệp Trăn Trăn một vạn lượng ngân phiếu và ba hộp châu báu đồ trang sức quý giá nhưng mà Diệp Trăn Trăn cũng không dám dùng.
Thật ra nàng vốn không muốn những thứ này, vẫn một mực kiên quyết từ chối, sau đó không biết làm thế nào Ninh phu nhân đặt những thứ này xuống xoay người rời đi. Đợi đến lúc nàng cầm đồ đuổi theo ra tới cửa thì Ninh phu nhân đã ngồi lên xe ngựa đi xa, nàng căn bản không đuổi theo kịp.
Nàng lại không biết Ninh phu nhân ở chỗ nào cho dù có lòng muốn trả lại những thứ này cho bà ấy thì cũng không thể a. Nghĩ đến mấy thứ này nàng chắc chắn sẽ không dùng chúng, chờ sau này có cơ hội sẽ trả lại nguyên như vậy cho Ninh phu nhân.
Thế là sau ngày hôm đó, cả nhà vẫn dựa theo kế hoạch ban đầu rời khỏi kinh đi về Vân Nam.
Không giống như lần trước đi từ Gia Ninh phủ đến kinh thành phần lớn là đi bằng đường thủy, lần này bọn họ chủ yếu đi bằng đường bộ. Cân nhắc đến chuyện đường xá xa xôi, Diệp Trăn Trăn và Diệp Tế Muội đều là phụ nhân, Nguyên Tiêu thì còn nhỏ nên Hứa Du Ninh đã đặc biệt mua một chiếc xe ngựa.
Cũng không phải là xe ngựa quá tốt gì chỉ cần cả nhà ngồi đủ là được rồi. Ngay cả lễ vật cũng có thể đặt hết ở trên xe, đặc biệt tiện lợi.
Cũng không có mời xa phu, Hứa Du Ninh tự học đánh xe, người một nhà chỉ coi giống nhau là một đường du sơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381575/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.