Ninh phu nhân mang theo Trịnh phu nhân đi thẳng đến trong nội viện của bà. Sau khi tiến vào trong phòng chính cũng không để nha hoàn đứng ở bên cạnh hầu hạ, mà cho các nàng lui ra ngoài, chỉ để lại một nha hoàn theo bên người từ thuở nhỏ.
Đương nhiên, nha hoàn này hiện tại cũng đã hơn ba mươi tuổi, đã sớm gả cho một vị quản gia trong phủ, cũng có một trai một gái. Người bên ngoài gặp bà đều phải tôn kính gọi bà một tiếng Ngô tẩu.
Không kịp đợi Trịnh phu nhân ngồi xuống, Ninh phu nhân đã bức thiết hỏi: "Trịnh phu nhân, ngươi thành thật nói cho ta, cây trâm này ngươi có được ở đâu?"
Bà là người tính tình yếu đối, cho dù lúc này trong lòng bức thiết, nhưng lời nói ra cũng ôn nhu êm ái, còn mang theo âm rung.
Từ nãy Ngô tẩu ở trong viện tử này lo liệu, chưa từng theo Ninh phu nhân đến hậu hoa viên, hiện tại đột nhiên thấy bà trở về, còn dẫn theo Trịnh phu nhân, hỏi lời như vậy, trong lòng kỳ quái, liền xích lại gần nhìn kỹ cây trâm trên tay bà.
Ngô tẩu là người biết được ngọn nguồn, lúc này vừa nhìn thấy sắc mặt cũng lập tức thay đổi, ngẩng đầu không thể tin nhìn Ninh phu nhân: "Phu nhân, cây trâm này là. . ."
Ninh phu nhân khẽ gật đầu với abf, trong mắt còn lấp lánh ánh nước.
Trịnh phu nhân cũng sắp hồ đồ rồi, nhưng nghĩ một chút vẫn là nói ra: "Cây trâm này chính là lão gia nhà ta mua từ Thải Điệp Hiên về. Chẳng lẽ phu nhân cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381562/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.