Lúc Diệp Trăn Trăn ôm Nguyên Tiêu cho hắn ăn bánh đậu ngọt thì ánh mắt Hứa Du Ninh đang không để lại dấu vết quan sát hai người kia.
Lúc này Diệp Tế Muội cũng mỉm cười nói với hắn: "Hai người các con đã về rồi sao?"
Hứa Du Ninh gật nhẹ đầu với bà, gọi một tiếng nương.
Diệp Tế Muội đáp lời sau đó quay đầu lại mỉm cười về phía vị ma ma kia: "Đây là nhi tử của ta còn đây là nữ nhi của ta. Vừa rồi bọn hắn mới đi ra ngoài mua ít đồ."
Mặc dù nói đúng ra, Hứa Du Ninh vừa là kế tử của bà cũng vừa là nữ tế của bà còn Diệp Trăn Trăn thì vừa là nữ nhi của bà cũng coi là tức phụ nhi của bà nhưng mối quan hệ này nói ra tương đối phức tạp cho nên lúc Diệp Tế Muội nói với người ngoài thì vẫn chỉ nói Hứa Du Ninh là nhi tử của bà, Diệp Trăn Trăn là nữ nhi của bà.
Hơn nữa bây giờ hai người bọn họ cũng còn chưa có thành thân nha.
Sau khi giới thiệu xong Hứa Du Ninh và Diệp Trăn Trăn cho vị ma ma kia, bà lại quay đầu lại nói với Hứa Du Ninh và Diệp Trăn Trăn: "Trước đó sau khi hai người các con đi ra ngoài, Nguyên Tiêu vẫn nháo ầm ĩ muốn đi tìm các con, lợi dụng lúc ta bận rộn giặt quần áo hắn lại lén lút một mình chạy ra ngoài. Ta đi khắp nơi đều không tìm thấy hắn, dọa ta sợ hãi một trận. Sau đó là vị Phùng ma ma và vị cô nương này đưa Nguyên Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381559/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.