Diệp Tế Muội đối với chuyện này vốn còn rất do dự, cho nên trong lúc nhất thời chưa đưa ra quyết định. Ngược lại là Hứa Du Ninh một chút do dự cũng không có, lập tức nói: "Cả nhà chúng ta cùng đi Kinh Thành."
Diệp Tế Muội giương mắt nhìn hắn.
Tháng sau chính là sinh nhật hai mươi tuổi của hắn. Thanh niên thân thể như ngọc, giữa lông mày mặc dù vẫn là ôn nhã thanh tuấn trước sau như một, nhưng mấy năm nay trải qua nhiều chuyện như vậy, trông hắn càng thêm chững chạc hơn trước.
Nghĩ đến nếu hắn đã nói như vậy tất nhiên trong lòng có suy nghĩ của hắn.
Liền gật đầu cười nói: "Được, vậy bây giờ chúng ta đi thu dọn, chọn một ngày tốt để xuất hành, cả nhà chúng ta cùng nhau đi Kinh Thành."
Như vậy cũng tốt, cả nhà có thể không cần tách rời, cũng đỡ cho bà phải nhớ nhung Diệp Trăn Trăn mấy tháng.
Diệp Tế Muội là người nói là làm liền, lập tức đi tìm Lâm thị mượn một quyển lịch cầm về để Hứa Du Ninh thời gian xuất hành thích hợp nhất là ngày nào.
Đã là trung tuần tháng mười, đoạn đường từ Gia Ninh phủ đến Kinh Thành còn khá dài, bọn họ cũng nên sớm lên đường. Chờ đến Kinh Thành sắp xếp xong xuôi, còn phải để cho Hứa Du Ninh chăm chỉ học tập, chuẩn bị tháng hai năm sau thi Hội mới được.
Với lại, hiện tại đã đi Kinh Thành cũng có chỗ tốt, thời gian đi đường cũng thoải mái hơn, tránh cho sang năm lên đường, trên đường gắng sức đuổi theo, nếu như bỏ lỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381556/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.