Người biết chữ ở thôn Long Đường vốn đã không nhiều, người biết viết chữ thì lại càng ít, người có thể viết chữ đẹp thì căn bản không có. Thế là lúc này Hứa Hưng Xương và Hứa Du Ninh trở nên quan trọng.
Bởi vì tết đến phải dán câu đối và chữ Phúc, thiếu một thứ thì không giống tết. Nên việc này phải mời Hứa gia phụ tử giúp đỡ thôi.
Hứa Hưng Xương là người người hiền lành, trước kia hễ người thôn Long Đường đến nhờ ông viết câu đối ông chắc chắn sẽ nhận, chưa từng từ chối bất kỳ ai. Nhưng là năm nay có Diệp Tế Muội ở đây cho nên mới lập ra nội quy đối với mấy người muốn đến nhờ Hứa Như Xương và Hứa Du Ninh viết câu đối.
Nội quy nói là, muốn hai người họ viết câu đối thì có thể, bút nhà ta có, nhưng mực và giấy đỏ nhà bọn họ phải chuẩn bị sẵn. Dù sao đi chăng nữa người nhà chúng ta đã bỏ công ra rồi chẳng lẽ đến mực tàu giấy đỏ còn phải cấp luôn sao?
Bởi vì trong nhà nông dân bình thường mà nói hiếm khi có sẵn mực tàu trong nhà, trước kia đa số đều là mua hai tờ giấy đỏ đưa đến Hứa gia, Hứa Hưng Xương sẽ lấy mực của mình. Có một vài người mặt dày còn nói trong nhà nghèo quá, một trang giấy đỏ cũng không mua nổi. Nhưng năm nay trong nhà cửa chính phải dán dán câu đối đỏ, trên cửa dù sao cũng phải dán hai chữ Phúc. Mang bộ mặt đáng thương nói vài câu, Hứa Hưng Xương lại là người mềm lòng, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381478/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.