Lúc này nghe Diệp Đồ cũng đang nói Diệp Tu Sơn, Diệp Tế Muội liền đem chuyện ngày ấy Diệp Tu Sơn đến nhà bà kể lại cho ông nghe.
Diệp Đồ nghe vậy thì mắng, nói đã sắp tới tết rồi, sao có thể chạy đến nhà người ta nói như vậy? Còn nói Diệp Tế Muội trước đó coi như đánh Diệp Tu Sơn một trận cũng không oan cho hắn.
Diệp Đồ làm việc lưu loát, mặc dù ngoài miệng đang cùng đám người Diệp Tế Muội nói chuyện nhưng động tác trên tay cũng không ngừng, rất nhanh đã đem con lợn giết xong rửa sạch.
Diệp Tế Muội đã nói với ông từ trước, giết con heo này, bán một nửa cho ông, tùy ý ông muốn đem ra ngoài bán thì bán, nhà mình chỉ giữ lại một nửa.
Về phần lòng lợn, đầu heo Diệp Tế Muội đều giữ lại, rửa sạch sẽ dùng hồi hương kho xong, khi nào muốn ăn thì cắt một dĩa hay là xối ít dầu vừng, nước tương thêm chút rau thơm trộn lại ăn, ngoài ra còn có thể chấm thẳng với nước tương, đều ăn với cơm rất ngon.
Máu heo cũng là đồ tốt. Chờ đông lại, dùng đao cắt thành từng khối nhỏ để ở trong nước bảo quản được mấy ngày. Như vậy có thể thêm hành vào xào hoặc hầm chung với đậu hủ, cũng có thể đem ra làm quà.
Thôn Long Đường thôn cũng không phải nhà ai cũng nuôi heo. Cho dù có nuôi, cũng không phải nhà nào đều mạnh tay không tiếc giết heo tết để ăn, phần lớn đều bán cho cửa hàng thu heo buôn heo, kiếm tiền bù vào chi phí ở nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381474/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.