Mặc dù tối hôm qua là đêm tân hôn của Diệp Tế Muội và Hứa Hưng Xương, Diệp Tế Muội cũng không phải kiểu người õng ẹo da mặt mỏng nhưng đáng tiếc Hứa Hưng Xương đúng là như vậy nha.
Sau khi hai người nói với nhau vài câu xong thì lên giường đi nghỉ, tay chân Hứa Hưng Xương đều rất quy củ dán chặt vào thân thể mình, hắn không dám dịch ra bên ngoài một tấc không nói gì, thân thể vẫn cứ xê dịch ra bên ngoài.
Mắt thấy hắn xê dịch đến mép giường sắp rớt xuống đất, Diệp Tế Muội nhìn không nổi nữa chợt bật người ngồi dậy.
Vốn dĩ tinh thần Hứa Hưng Xương đang khẩn trương cao độ, lúc này lại càng kinh hãi giật mình kêu lên. Không đề phòng phía dưới, cả người liền rơi bịch một tiếng xuống đất, vừa vặn rơi xuống ván đạp chân ở trước giường.
Diệp Tế Muội không nhịn được, phốc một tiếng bật cười lên.
Sau khi cười xong liền xuống giường, lấy ra một chiếc chăn khác xếp gọn đặt lên trên giường. Sau đó quay đầu lại nói với Hứa Hưng Xương: "Hai người chúng ta phân chăn ngủ đi. Ngươi ngủ cái này."
Nói xong, bản thân lên giường trước, nằm dài bên trong giường chui vào trong chiếc chăn đang căng ra kia.
Vốn dĩ chuyện rớt xuống giường cũng đã là rất lúng túng rồi sau đó lại bị Diệp Tế Muội cười chê, mặt Hứa Hưng Xương đỏ rực như con tôm luộc. Nhưng bây giờ nhìn thấy Diệp Tế Muội làm như vậy, hắn lại bắt đầu cảm thấy ngại ngùng.
"Cái kia, ta, ta..."
Hắn ấp úng mím môi muốn nói chuyện nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381449/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.