Hài tử này chính là Hứa Du Ninh.
Đến bây giờ Hứa Hưng Xương vẫn còn nhớ rõ. Khi đó Hứa Du Ninh mới được mười tuổi nghe thấy ông kể những chuyện kia xong, chẳng những không có một chút biểu hiện bối rối hay khiếp sợ nào, thần sắc trên mặt cũng có thể nói là bình tĩnh.
Lúc ấy Hứa Du Ninh nói rằng: "Cho dù đến cùng thân thế thật sự của con ra sao nhưng con biết rõ là người đã cứu con và cũng chính là người đã nuôi dạy con khôn lớn. Trong lòng con, người chính là phụ thân. Những cái khác con cũng không muốn biết và cũng không muốn tìm hiểu. Đời này con chỉ là nhi tử của người."
Hứa Hưng Xương nghe được lời này của hắn thì rất cảm động. Thậm chí trong lòng cũng bắt đầu thay đổi cách nhìn về Hứa Du Ninh.
Lúc đó ông đem tất cả đồ đạc Hứa Du Ninh mặc trên người trước kia bày ra trước mặt hắn.
Mặt dây chuyền Ngọc Quan Âm toàn thân trơn bóng như nước, mũ ấm khảm những viên trân châu lớn nhỏ cỡ hạt gạo hạt sen, vòng tay vàng ròng chạm khắc hoa sen, còn có những món y phục được làm từ loại vải mà ông chưa từng nhìn thấy qua. Những vật đó đủ để chắc chắn thân thế thật sự của Hứa Du Ninh không tầm thường. Dù thế nào thì vẫn tốt hơn là đi theo ông sống cuộc sống tú tài cổ hủ nghèo đói này đi? Nhưng Hứa Du Ninh mới mười tuổi chỉ tùy ý liếc mắt nhìn qua những món đồ này một lần, thần sắc trên mặt không lộ ra nửa phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-sung/381436/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.