Tôi vẫn không cách nào đối mặt với anh.
Không có cách nào coi như bình thường mà nhìn anh ở ngay trước mặt, thế nhưng không còn thuộc về mình.
“Anh, anh thấy em rồi, nếu không có việc gì thì về đi thôi.”
Nếu đã không thể cùng nhau đối mặt, tốt hơn hết…vẫn là tránh đi.
Thế nhưng anh đương nhiên không phải chỉ nhìn tôi một cái rồi đi, vội kéo tay tôi.
“Tiểu Diễn, em đang học đại học đúng không?”
“Đúng vậy.”
“Vậy…học phí…”
“…” Tôi nheo mắt, cười cười nhưng lại có chút ác ý. “Em có người nuôi đó.”
Anh ngẩn người, cau mày lại. “Ai nuôi?…Lôi Nam Vũ? Chẳng lẽ là Lôi Nam Vũ?”
Lôi Nam Vũ làm sao mà nuôi nổi tôi. Tôi nói với anh như vậy.
“Tiểu Diễn, vậy hiện tại ai nuôi em? Em không phải…” Anh không nói tiếp.
Ý là bán thân? Nếu không phải ngày đó tôi gặp được bác, không chừng cũng đã làm chuyện đó thật cũng nên.
“Anh quan tâm làm gì.”
“Tiểu Diễn, không nên tin người ngoài quá! Bọn họ khẳng định đối với em có ý xấu mới có thể…” Anh nóng nảy, thấy tôi không nói gì mà cứ đi tiếp, lại đứng chặn trước mặt tôi. “Anh nuôi em! Tiểu Diễn! Từ bây giờ anh nuôi em có được không?”
Thật sự là khiến người tức giận.
Rõ ràng đã không muốn quan tâm tôi, cần gì phải nói thế nữa?
“Em muốn anh nuôi sao? Anh cứ đưa hết tiền của ba em ra rồi hãy nói!”
“Tiểu Diễn…” Anh ngập ngừng. “…Em cho anh chút thời gian, anh nhất định trả lại toàn bộ cho em. Anh tuyệt đối không lấy tiền của em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-de-nien-ha/1835041/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.