“Thảo nào thảo nào thảo nào!”
Sau khi nghe tôi nói hết mọi chuyện đã xảy ra, Lôi Nam Vũ vẻ mặt kinh ngạc. “Không phải nói quá…nhưng mà hai người cũng gan quá đi? Dám ngả bài với ba mẹ sao?”
“Là tự anh ấy…” Tôi thở dài. “Không liên quan em.”
“Khụ khụ, Kỳ Diễn, em nói thật đi, em thích anh trai em không?”
Lôi Nam Vũ cười cười vừa kì quái vừa xấu xa mà hỏi. Tôi có chút ngạc nhiên, lại có chút phiền toái, tức giận nói: “Em không biết!”
Lôi Nam Vũ sửng sốt, sau đó cười rộ lên. “Này này, đối phương là con trai đó, trả lời không biết giống như là trong lòng đã có kết quả rồi…em hiểu không?”
“Hiểu cái gì! Em không thích anh ấy!”
“Được rồi. Nhưng mà ít nhất vẫn thấy lo lắng đúng không? Muốn đi gặp đúng không?”
“…Đúng.”
“Vậy đi! Đi, chúng ta cùng đi.”
Lôi Nam Vũ dứt khoát lôi tôi đi hướng bệnh viện.
“Nhưng mà…”
Lôi Nam Vũ đi ở phía trước, vừa đi vừa xua tay. “Nhưng mà cái đầu em! Bọn họ không cho em gặp em liền ngoan ngoãn không gặp sao? Đây là Kỳ Diễn sao?”
…Nhưng mà.
Thông thường, lời dì chửi chỉ như gió thoảng bên tai tôi mà thôi. Nhưng không đến bệnh viện là vì không muốn dì sinh sự nữa.
“Nha, ở trường không học hành mà đàn đúm một lũ sao?”
Che lỗ tai. Nghe thấy giọng nói chua ngoa bên tai mình, tôi lại nhớ ra thêm một lí do vì sao mình không đến bệnh viện.
Dì luôn có mọi cớ để có cơ hội chỉ trích tôi.
Lôi Nam Vũ kì thật là lần đầu gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-de-nien-ha/1834980/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.