Đến lúc ăn trưa xong, dạ dày anh lại có chút chuyện nên tôi đã trèo tường ra ngoài mua đồ cho anh, lúc về liền gặp mấy bạn học lớp bên.
“Này, Kỳ Diễn, Hạ Lệ Ly khóc suốt cả trưa, cậu không đi xem sao sao?”
“Hả? Có chuyện gì à?” Tôi còn đang cố giấu túi sữa ấm, không để ý bọn họ.
“Không phải cậu bảo anh trai tới nói tuyệt giao với Hạ Lệ Ly sao? Bảo cậu ấy từ nay về sau đừng gặp cậu nữa? Nhìn cậu ấy khóc thật thương tâm nha, rốt cuộc cậu ấy làm gì cậu?”
…Không phải chứ?
“Ai nói tuyệt giao với cậu ấy? Cậu nghe anh mình nói? Xác định không nhầm chứ?”
“Sao có khả năng nghe lầm? Trước buổi học anh trai cậu tới lớp mình nói chuyện với Hạ Lệ Ly mà, mình ở ngay bên cạnh, cậu ấy khóc đến sưng hết cả mắt lên rồi, sao lầm được.”
Không để ý liền làm ra chuyện gì thế này chứ? Tôi thở dài một tiếng, chạy về lớp, đem sữa để trên bàn anh sau đó ngồi xuống. “Anh, anh chạy đi nói linh tinh gì với Hạ Lệ Ly à?”
“Anh nói không cần cứ tìm đến em mãi. Dù sao em cũng không thích Hạ Lệ Ly, phải không?” Anh chống cằm nhìn tôi. “Hơn nữa đám người kia cũng không còn cớ gì gây sự với em nữa.”
“Anh…” Tôi lại thở dài. “Thật sự không thể nhắc tới bọn người đó với nhà trường. Anh nghĩ sẽ không sao sao?”
Quả nhiên, xế chiều hôm đó có người đến nói với tôi tan học đến khu nhà bên cạnh, một đấu một.
Khu nhà bên cạnh trường trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-de-nien-ha/103125/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.