Cánh rừng bạch dương ẩm thấp thâm trầm, không khí không chỉ ẩm thấp lạnh lùng, mà bao trùm lên tất cả là một bầu không khí đầy sát cơ, đầy vẻ chết chóc. Ngôi miếu Thành Hoàng hoang phế đổ sụp hết gần một nửa nằm khép nép ở một góc rừng, tượng Ngưu Đầu, Mã Diện sụp xuống rơi rụng, chỉ còn lại là hai cây trụ lở lói, bức tượng Diêm La đằng sau hương án cũng chịu chung số phận, quyển sổ sinh tử trên tay Phán Quan cũng biến mất từ lâu.
Đỉnh miếu rách nát lỗ chỗ, ánh sáng qua các lỗ hổng chiếu xuống nền đất ẩm lạnh tạo thành những vệt trắng đen xen kẻ loang lỗ khắp nơi, lại thêm tư bề nhện giăng bụi phủ, dáng vẻ của nó trông càng hoang phế.
Mấy chục bóng người từ bốn phía lẳng lặng tiến vào cánh rừng bạch dương tạo thành một vòng vây khép kín mà tâm điểm chính là ngôi miếu Thành Hoàng. Nhìn vẻ mặt và cử động của họ, có thể thấy rõ ai nấy đều rất thận trọng cảnh giác, bước đi nhẹ nhàng trông như người đi trên lớp băng mỏng phủ trên mặt hồ vậy.
Dẫn đầu toán người này có Ngao Trường Thanh, Thôi Công Đức, Mã Lương Quân, một lão nhân mập mạp mặt đỏ như Quan Công và một hán tử chân thọt mặt mày chằn chịt vết sẹo trông xấu xí và rất hung ác. Xem ra bọn Ngao Trường Thanh lại mời được thêm hai trợ thủ mới.
Mấy mươi người này tiến đến sát miếu Thành Hoàng, đứng thành hình vòng tròn vây kín xung quanh miếu. Sau một lúc lâu đứng yên lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-yen-kiep/3248219/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.