Đứng về phía Nhậm Sương Bạch mà nói, bất cứ ai trong hai người xuất trận đều như nhau, bởi lẽ sớm hay muộn gì chàng cũng lần lượt quyết chiến với từng tên một, phải nhổ hết gai góc trên đường đi để đi cho đến đích, hay nói cách khác là phải dùng cách sát phạt thật mạnh tay để lôi cho kỳ được Thôi Công Đức và Ngao Trường Thanh ra mặt, thậm chí chàng còn mong cho cả hai tên đồng thời xuất thủ để mau chóng kết thúc bước đầu của kế hoạch.
Từ Thăng chầm chậm bước ra phía trước, cất giọng hòa hoãn nói :
- Bằng hữu, công phu của ngươi cao cường hơn dự liệu của ta rất nhiều!
Nhậm Sương Bạch mỉm cười nói :
- Các hạ quá khen!
Từ Thăng chăm chú nhìn vào song mục Nhậm Sương Bạch một lát, trầm giọng hỏi :
- Chẳng biết ta nói có đúng hay không, bằng hữu, mắt ngươi hình như không được bình thường?
Nhậm Sương Bạch chẳng chút húy kỵ, gật đầu nói :
- Không sai, mắt ta không chỉ không được bình thường, thậm chí chẳng nhìn thấy gì cả, nói cho rõ ràng hơn, ta là một tên mù!
Nhậm Sương Bạch vừa dứt lời, không riêng gì bọn lâu la có mặt trong đại sảnh, cả Thái Anh cũng kinh ngạc há hốc mồm, không dám tin vào tai mình nữa. Thật không thể nào ngờ được, người sử dụng pho đao pháp tinh tuyệt như vậy lại có thể là một người mù, thậm chí suýt chút nữa là đã có thể lấy mạng lão.
Thái Anh không những kinh ngạc mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-yen-kiep/3248215/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.