Đêm nay phong cảnh hồ Ma chẳng có gì khác lạ. Tiếng hát phiêu lung mơ hồ vẫn theo điệu cũ:
Ly biệt rồi sinh tử bâng khuâng,
Tình chưa hết, ý chưa quên,
Chưa quên tiên phủ ngọn đèn hồng,
Ánh hào quang soi tỏ mặt uyên ương,
Sầu dằng dặc, lụy hai hàng,
Giọt lệ tương tư luống đoạn trường.
Ngô Cương tinh thần đang hết sức thoải mái, chàng lắng nghe thưởng thứctiếng hát Ma. Nửa năm nay chàng đã nghe điệu hát này không biết baonhiêu lần, nhưng đây là lần đầu tiên chàng chú ý như vậy. Chàng cũngchẳng quản đây là do người hát hay quỷ ca. Đây là lần cuối cùng chàngnghe khúc hát này, nên cũng chẳng cần để tâm dọ tìm cho ra bí mật này.Từ lúc nào không biết, Ngô Cương bất giác nảy sinh tình cảm vi diệu,chàng lẩm bẩm:
- Sau khi trời sáng, ta sẽ không còn nghe khúc ca thần bí và quyến rũ này nữa.
Nghĩ tới đây, Ngô Cương không khỏi cảm thấy bâng khuâng trong dạ. Chàngkhông thể nào giải thích được cảm giác mình lúc này, tựa hồ như chàngsắp mất đi một thứ gì đó thân thuộc trong đời. Bất thình lình chàng phát hiện ra dưới bờ hồ có mấy bóng người chuyển động. Nửa năm trôi qua, đây là lần đầu chàng thấy có bóng người xuất hiện tại đây.
Chàng nhủ thầm: "Phải chăng những người này có liên quan đến tiếng hát thần bítrong hồ?" Không dằn được sự hiếu kỳ, Ngô Cương vọt về phía có bóngngười không một tiếng động. Thân hình chàng tựa như luồng khói lướtnhanh tới trước, cùng với việc có cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-y-ky-thu/1862964/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.