Lão nói xong đứng dậy vỗ đít cho tro bụi rớt xuống rồi cúi mình ra khỏi hốc cây. Thoáng một cái đã mất hút.
Ngô Cương chau mày hỏi:
- Đại ca! Đại ca biết nhiều hiểu rộng có đoán được lão áo vàng này lai lịch thế nào không?
Tiểu hoá tử nhăn nhó đáp:
- Tiểu huynh cũng chưa nghe nói đến nhân vật này bao giờ.
Ngô Cương lại hỏi:
- Có thể tin được lời lão không?
Tiểu hoá tử đáp:
- Cái đó khó mà đoán được.
Ngô Cương nói:
- Chi bằng ta cứ tin là thực đi. Tiểu đệ chuẩn bị theo lời lão lên đường tới Võ Lăng thử coi.
Tiểu hoá tử hỏi:
- Hiền đệ! Có phải lão áo vàng bảo hiền đệ cầm cả cây ngân trâm đi không?
Ngô Cương đáp:
- Đúng thế.
Tiểu hoá tử nói:
- Tiểu huynh xem có điều không ổn.
Ngô Cương hỏi:
- Tại sao vậy?
- Đây là tín vật đòi mạng của Âu Dương lão tiền bối mà tiểu đệ mang trong mình vạn nhất bị nhận lầm thì sao?
Ngô Cương bất giác ngó lại cây ngân trâm hỏi:
- Phải chăng ý đại ca muốn nói diệu kế của lão già kia muốn giải cứu đại ca cho được linh nghiệm là cách "Di hoa tiếp mộc" không?
Tiểu hoá tử gật đầu nghiêm nghị đáp:
- Có thể như vậy. Sao lại đem hy sinh hiền đệ thay cho tiểu huynh được?
Ngô Cương cười đáp:
- Đại ca ơi! Việc này do tiểu đệ mà ra, nếu không có đại ca mạo hiểm lừa gạt lưỡng quái chạy đi thì tiểu đệ cũng chẳng thể sống đến bây giờđược. Vạn nhất có xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-y-ky-thu/113389/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.