Danny được Sami Keener ôm về giường, rất nhanh lại một lần nữa tiến vào mộng đẹp. Hô hấp an tĩnh và vững vàng, nhìn qua không chút nào bị chuyện vừa rồi ảnh hưởng. 
Sami Keener nhẹ nhàng xuống giường, lại trở về sân thượng. 
Do dự mà mở cánh trên lưng, Sami Keener kinh ngạc phát hiện nguyên bản đôi cánh hắc hóa kia, không biết khi nào đã khôi phục màu trắng, tuy rằng vẫn có linh tinh vài linh vũ màu đen, nhưng rốt cuộc không phải hoàn toàn đen nhánh như trước! 
Nói cách khác linh hồn của mình đang dần dần được tinh lọc? Sami Keener có chút không thể tin nổi, nhưng màu sắc cánh chim lại chứng thực quan điểm này. Gần đây cũng không có việc gì đặc biệt phát sinh, biến hóa duy nhất chính là trong lòng càng ngày càng nhiều yêu thương và thương tiếc với Danny, chẳng lẽ thật sự vì tiểu hồ ly kia? 
Sami Keener hơi mờ mịt, có chút hoang mang với hết thảy mọi thứ phát sinh. 
Ngày hôm sau thẳng đến giữa trưa, Danny mới xoa đôi mắt từ trên giường bò dậy. 
"Tiểu lười!" Sera dựa vào cửa. 
Danny có chút ngượng ngùng, "Điện hạ." 
"Sami và Jonas đến địa lao, cơm trưa chỉ còn lại có hai người chúng ta." Sera hứng thú bừng bừng ngồi ở mép giường, "Ngươi có ý tưởng gì không?" 
"Ta không muốn diễn truyện cổ tích." Danny thật sự tiếp thu không nổi lời thoại phức tạp và diễn xuất khoa trương, vì thế phòng ngừa chu đáo. 
"Như vậy a." Sera có chút thất vọng, nhưng rất nhanh lại lần nữa khôi phục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-vuc-me-do/2477509/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.