"Ta thay đổi ngài?" Danny không thể tin nổi, "Nhưng cái gì ta cũng không làm."
"Ngươi rất ấm áp, cũng rất thiện lương." Sami Keener ở bên tai hắn nói nhỏ, "Vậy là đủ rồi."
Kỳ thật dục vọng cũng không đáng sợ, bóng ma cũng hoàn toàn không đáng sợ, mặc dù là thiên sứ cũng không có khả năng trăm phần trăm hoàn mỹ không tì vết, tiếp thu khuyết điểm của chính mình, kỳ thật còn hữu dụng hơn so với trốn tránh. Khi mình rốt cuộc có thể thản nhiên đối mặt với khuyết điểm, Sami Keener lại kinh ngạc phát hiện,' hắn ' không còn xuất hiện nữa.
Đôi cánh thuần trắng trên lưng có vài cọng linh vũ đen như cũ. Danny duỗi tay sờ sờ, có chút kinh ngạc nhìn hắn.
"Có thể bởi vậy mà chán ghét ta hay không?" Sami Keener điểm điểm mũi cậu, "Ta không phải là Đại Thiên Sứ cao quý đến mức phải ngước nhìn trong lòng ngươi, ta cũng có khuyết điểm, cũng sẽ tức giận."
Danny lắc đầu, "Đương nhiên là không."
Sami Keener cười cười, hôn hôn chóp mũi nho nhỏ của cậu.
Bóng tối sâu thẳm, Danny rúc ở trong chăn, ngủ rất thơm.
Sami Keener cầm gót chân nhỏ nhét trở lại ổ chăn, nhẹ nhàng xoay người xuống giường.
Sân thượng rộng lớn phủ kín cát sỏi, Sami Keener đi chân trần qua, nhìn một thân thiên sứ trắng tinh trong góc kia.
"Sami." Bối Nhã quay đầu lại, cười khẽ nhìn hắn, giống như trăm ngàn năm trước vừa thuần khiết vừa sáng lạn.
Đáng tiếc dừng ở trong mắt Sami Keener, lại không có ấm áp và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-vuc-me-do/2477499/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.