Ngày hôm sau, uống hết ba chén nước đường đỏ và một chén rượu nho ngâm mứt táovàng xong, Đường Vũ Tân vui vẻ phóng đi làm. Tuy vết thương trên cổ vẫnchưa lành, thỉnh thoảng còn rỉ máu ra nhưng vẫn không che dấu được tâmtình vui sướng của cô.
‘Rốt cuộc không cần chơi trò bịt mắt bắt dê nữa rồi…’ Đường Vũ Tân cao hứng nghĩ thầm.
Đẩy cửa Tổ công tố ra, Đường Vũ Tân sải chân chuẩn bị bước vào, lại đụng phải trưởng phòng Jang đang nói chuyện với Yoo Jung In…
“…” Thiếu chút nữa thì Đường Vũ Tân nghẹn thở…
“Vũ Tân đến rồi à.” Trưởng phòng Jang nhiệt tình chào hỏi.
“Vâng, trưởng phòng Jang sớm…” Đường Vũ Tân thản nhiên trả lời.
“Sớm thế, Vũ Tân, cổ cô làm sao vậy?” Yoo Jung In kỹ tính, phát hiện cổ Đường Vũ Tân khác thường.
“Ồ! Công tố Đường bị thương sao?” Choi Dong Man nhìn cổ Đường Vũ Tân, phát hiện có màu đỏ thấm ra.
“Ừ, tại tôi xui xẻo quá!” Đường Vũ Tân làm như bình thường, vất túi mình lên ghế.
“Sao lại bị thương?” Yoo Jung In lại bắt đầu phát huy bản tính truy tìm nguồn gốc trời sinh.
Có điềusắc mặt Jang Chul Oh không sao khá nổi. Ông đến đây chủ yếu để xem Đường Vũ Tân có đi làm không, vốn không nghĩ Đường Vũ Tân sẽ tới sở. Dù sao,bị đả kích như vậy, cũng có khả năng sẽ từ chức lắm. Ai ngờ chẳng nhữngĐường Vũ Tân đi làm, tâm tình hình như còn rất tốt… Jang Chul Oh hoàntoàn mù tịt rồi…
“Ôi,đừng nhắc nữa, gặp phải đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-vu-vi-phong/2202305/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.