‘Sựnghiệp của bố không có nữa, còn mua được túi xách nhãn hiệu nổi tiếngsao? Vì tự tôn chẳng đáng tiền, chuyện gì cũng có thể làm được.’
‘Còn ở trường nữa, nếu Han Byul và Yoo Ri biết nhà cậu phá sản rồi liệu có còn chơi với cậu nữa không? Tin tức cao cấp thế này nên viết thế nào mớiđược đây? Tớ đang do dự này…”
‘Cócách rồi, cậu làm theo lời tớ nói tớ sẽ xóa những tấm ảnh đó. Biết xeđạp của Oh Han Byul chứ? Cắt phanh xe đi, cơ hội chỉ có một lần thôi.’
“Cái gì thế này?” Cảnh sát Hwang nhìn tin nhắn trong điện thoại của Kang Jae Eun hiển thị trên màn hình, thắc mắc.
“Bị uyhiếp, rõ ràng quá rồi còn gì?” Đường Vũ Tân nhìn màn hình computer đămchiêu, mình có nên cầm điện thoại của Han Yoo Ri đi điều tra luôn không?
“Dong Man, có thể xác định được ai gửi tin không?” Công tố Min hỏi Dong Man.
“Đương nhiên! Dễ như trở bàn tay!” Choi Dong Man lại hưng phấn trở lại, computer thì cậu chàng quá thành thạo.
“Cắt phanh xe của Oh Han Byul sẽ xóa hình đi… xem ra hung thủ là người có ân oán với Oh Han Byul mà không phải Kang Jae Eun.”
Phòng họp nhỏ, Đường Vũ Tân và cảnh sát Hwang ngồi nghe công tố Min phân tích tình tiết vụ án.
“Cũngkhông phải là một hai người… kể cả Han Yoo Ri còn sống, ba đứa trẻ ngoan thế mà!” Hwang Soon Bum than thở, “Hầy?! Khoan đã! Chuyện trong giàyKang Jae Eun có đinh vì sao không nghe Han Yoo Ri nhắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-vu-vi-phong/2202299/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.