"Sư tôn, ta phải cùng chúng sư điệt trở lại rồi. Trời đã dần chuyển lạnh, ngài nhớ đắp chăn khi ngủ, ra ngoài phủ thêm áo ấm nha."
Đối với sự "quan tâm" của tiểu đồ nhi, Ân Như Tuyết chỉ cảm thấy buồn cười. Nàng cũng không phải là phàm nhân, trời lạnh có linh lực sửi ấm rồi, cần gì áo ấm? Nhưng ý tốt của hắn, nàng vẫn là nhận:"Tốt, ta sẽ."
"Tạm biệt ngươi. Sớm ngày trở về."
- --------------------------
Cách ngày từ biệt Ân Như Tuyết cũng đã được nửa tháng. Đám người Âu Dương Thụy sau khi trở về cũng đều bị trọng phạt thẹo tội trạng. Nhẹ như Triệu Tử Kiều, Vệ Tiếu Điệp,... thì chỉ bị đánh mười trượng, phạt chép giới luật ba ngàn lần.
Mà Âu Dương Thụy và Liễu Ninh Anh thì hình phạt liền tăng lên gấp mười. Không có mười ngày nửa tháng thì đừng hòng làm xong.
Về phần Trác Thiên Hạo? Có thể nói là đủ thảm. Không chỉ bị đánh hai trăm trượng, chép mười vạn lần tông quy, mà còn phải gánh nước, chẻ củi. Một tháng nữa còn chưa thể bước xuống giường.
So với bọn họ, Huyết Minh lại tương đối thoải mái dễ chịu. Chép xong một ngàn lần giới luật liền đã có thể đi dạo, ngắm cảnh, tu luyện cái gì.
Hôm nay, hắn cũng lén lút rời khỏi tông môn. Bắt đầu hướng về phía Tây đi.
Vượt qua một tòa sơn lâm, hắn liền tìm kiếm một gian sơn động ẩn núp vào. Lấy ra ba khỏa Lưu Ly quả, chuẩn bị độ kiếp Kiếm Thánh. Ma khí cùng yêu khí cũng không còn che lấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952767/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.