Những lời chỉ trích của Tiếu Thương Thiên, cũng không gợi được một tia áy náy của Huyết Minh. Hắn vẫn thủy chung trầm mặc, lại đột ngột theo trong không gian lấy ra Lôi Uẩn kiếm.
Nhìn thấy hành động này của hắn, Tiếu Thương Thiên có phần hứng thú khiêu mi, trêu tức:"A Minh lấy kiếm ra là muốn giết ta sao a? Đao kiếm không có mắt, ngoan, đừng đùa, cẩn thận làm thương tới bản thân."
Tiếu Thương Thiên không sợ hãi. Bởi vì tuy cảnh giới bị áp chế, nhưng nhục thân của hắn vẫn vô cùng cường hoành. Chí ít không phải Thánh phẩm không thể phá. Hắn đã đánh giá qua, thanh kiếm trong tay Huyết Minh cùng lắm cũng chỉ là Thiên cấp mà thôi. Có thể cắt vỡ da thịt của hắn hay không vẫn còn là một ẩn số.
Thế nhưng, làm Tiếu Thương Thiên không ngờ tới chính là, Huyết Minh cũng không có xuất thủ với hắn. Trái lại, lại nhanh chóng trở tay, đem kiếm đâm xuyên lồng ngực của Triết Mệnh.
Sau đó, bàn tay hắn lại đặt lên vai y. Một cỗ lực hấp liền từ trên tay hắn phát ra, đem luồng ma khí tinh thuần nhất trong thể nội của Triết Mệnh đều thôn phệ tới.
Theo đó, chút sinh cơ cuối cùng trên người Triết Mệnh cũng chậm rãi tán đi. Y bất chợt ngẩng đầu "nhìn" Huyết Minh, miệng hé mở, trên mặt đã không còn đau khổ. Chỉ có nhẹ nhõm, giống như đã buông xuống mọi thứ, đạt được giải thoát.
Kỳ thực, theo năm đó Bách Thừa Khê chết, Bách Lý Liên Giang cũng đã không còn tồn tại trên cõi đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952727/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.