"Đứng lại, ngươi là kẻ nào?" Mặc dù bị dung mạo của Huyết Minh làm chấn động không ngớt. Nhưng hai tên lính canh vẫn không quên chức trách của mình, giơ lên trường thương, đem Huyết Minh ngăn lại. Chỉ là, thanh âm cũng không quá nghiêm khắc.
Huyết Minh không chút sợ hãi, chỉ là khom người thi lễ. Sau đó, mới chậm rãi giải thích :"Tiểu nữ nghe nói Vương cung đang tuyển cầm sư. Cho nên mới đến đây ứng tuyển. Xin nhờ vị đại nhân đây vào truyền lời giùm cho."
"Được rồi. Ngươi chờ ở đó." Nếu là bình thường, binh lính thủ vệ khẳng định sẽ không đồng ý dễ dàng như vậy. Chỉ là, đối diện với một mỹ nữ khiến thiên địa đảm sắc, dù cho là sắt đá cũng sẽ không chịu đựng nổi. Cho nên, thủ vệ liền không có cốt khí mà ngoan ngoãn chạy vào trong Vương cung, giúp Huyết Minh bẩm báo một tiếng.
Không lâu sau, chưa đến nửa khắc thời gian, tên binh lính vừa nãy đã trở về, đồng thời còn dẫn theo một cái lão nhân. Vừa mới nhìn thấy Huyết Minh, hai mắt lão giả đã sáng lên, bị kinh diễm đến choáng váng. Hai ba bước liền đi tới, nghiêng người làm ra vẻ mời chào :"Để cô nương chờ lâu rồi, thỉnh cô nương vào trong, Vương thượng và Thứ phi nương nương đợi ngươi đã lâu rồi."
"Đa tạ vị đại nhân đây. Chỉ là...ngài không cần thử xem tài nghệ của dân nữ sao?"
"Không cần, không cần, ngươi cứ trực tiếp đi diễn tấu là được." Lưu lão lập tức phất tay, cười thành một đoá hoa cúc. Một cái liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952700/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.