Lời này của Âu Dương Thụy cũng không phải là thổi phồng, bởi vì sự thật vốn dĩ chính là như vậy. Lấy thiên tư của Huyết Minh, nhiều nhất 100 năm liền đã có thể độ kiếp phi thăng. Khi đó, một người đắc đạo, gà chó thăng thiên. Đối với nữ nhân của mình, Huyết Minh chẳng lẽ còn có thể nhắm mắt làm ngơ?
Mà tư chất của Nguyễn Xuân mặc dù tính là không tồi. Nhưng không có mấy ngàn năm thì đừng mong lên đến Kiếm Thần cảnh. Về phần có thể phi thăng hay không...Đó còn là một ẩn số.
Lúc này, Nguyễn Sâm cũng tự biết bản thân trèo cao, đưa ra yêu cầu quá phận. Nhưng da mặt lão dày như vậy, làm sao có thể xấu hổ được chứ? Vì vậy, liền ra vẻ nhượng bộ, thua thiệt nói:"Dù cho không thể làm chính thê, thì hắn ít nhất cũng phải cho nàng bình thê chi vị!"
"Hả? Ta có nghe lầm hay không? Ngươi vừa mới nói cái gì? Muốn làm bình thê? Ta đọc nhiều sách, ngươi đừng có mà lừa gạt ta a. Chưa nói không biết chuyện này có phải là thật hay không. Cho dù có là thật đi nữa, đừng nói là bình thê, cho nữ nhi của ngươi làm tiểu thiếp cũng đã đủ nể mặt lắm rồi đấy."
"Ngươi!!!"
"Đừng làm mất hòa khí a. Tông chủ và các phong chủ đều ra ngoài cả rồi. Hơn nữa sắc trời cũng đã trễ, nếu không liền để sau hãy phân xử?" Thấy tình hình không đúng, Đông Thư Kiệt liền cười hì hì đứng ra làm lành. Ý đồ để cả hai giảm hỏa khí xuống, thanh tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952639/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.