Đương nhiên, trong lúc Huyết Minh đánh giá những người khác, thì bọn họ cũng đồng thời đang quan sát hắn. Một cái ma tộc phủ áo choàng, đeo mặt nạ, dắt theo một cái nam tu sĩ, bên cạnh còn đi theo một nữ tử nhân tộc dơ bẩn, xốc xếch như ăn mày, bên ngoài còn khoác y phục nam nhân. Tổ hợp quả thật là quá mức kỳ ba.
Bị người khác đương khỉ nhìn, Trác Thiên Hạo và Lâm Nguyệt Thiền trước hết liền cảm thấy cả người khó chịu. Vội vàng cúi đầu, tăng nhanh bước chân, không muốn bị người thấy được mặt. Trái lại, Huyết Minh lại không có cảm giác gì cả, bước đi bình thản, ánh mắt không chút dao động.
Bởi vì cách ngày bí cảnh mở ra đã rất gần, nên các quán trọ trong Liệp Diễm thành lúc này cũng đều đã đầy ấp khách. Huyết Minh phải đi vòng quanh cả một tòa thành mới tìm tới được một cái quán trọ nhỏ hẹp ở trong xó xỉnh vẫn còn dư phòng trống.
"Xin lỗi khách quan, ở đây chỉ còn dư lại hai gian phòng mà thôi. Ngài xem, nếu không..." Chưởng quỹ một bộ dáng muốn nói lại thôi nhìn xem Huyết Minh và hai người sau lưng hắn. Đem biểu lộ xoắn xuýt thể hiện đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Mắt thấy sắc trời đã càng ngày càng tối, biết rõ không còn lựa chọn nào khác nữa. Huyết Minh mới gật đầu đáp ứng. Từ trong tay Trác Thiên Hạo đem tiền 'đoạt' tới, tổng cộng sáu mươi viên linh thạch đưa cho chưởng quỹ. Nhìn đến Lâm Nguyệt Thiền đau lòng không thôi.
Thế nhưng, vừa đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952562/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.