"Tông chủ, kẻ này chính là người đã giết nữ nhi của ta a!" Sát Vô Quan đỏ hồng cả mắt nói. Lúc đầu, khi nhìn thấy kẻ này, lão đã sớm muốn đem hắn giết chết. Nay lại biết được hắn chỉ là một cái phế vật, hơn nữa còn kiêu căng không chừng mực, lão liền càng không khống chế nổi tâm tình của mình.
Nghe thấy Sát Vô Quan đau khổ giải thích, Liễu Chính không khỏi kinh ngạc. Thế nhưng, ở trước mặt mọi người, ông cũng không thể để Sát Vô Quan tùy tâm sở dục được. Vì vậy liền nói :"Vô Quan, trước bình tĩnh lại đã, có việc gì để kết thúc khảo hạch ta sẽ thay ngươi làm chủ sau."
"Nhưng...Tông chủ!" Sát Vô Quan siết lấy thiết kiếm, có chút không tha nhìn Liễu Chính. Thế nhưng, khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm nghị không cho phép cãi lại của ông. Tâm của lão liền trầm xuống, biết rõ hiện tại vẫn không thể đụng vào kẻ này, trả thù cho nữ nhi được.
Nhìn thấy Sát Vô Quan bị Liễu Chính chèn ép, trái tim của Nhan Mạc Oa vẫn còn phanh phanh nhảy loạn. Lão già này là ai a? Tại sao lại làm ra bộ mặt thù hận như bị hắn giết cha giết mẹ như vậy kia chứ? Vả lại, hắn giết nữ nhi của lão khi nào a?
"Ta không..."
"Đủ rồi. Ngươi đi xuống đi."
Nhan Mạc Oa há miệng, muốn kháng nghị. Thế nhưng, khi đối diện với ánh mắt sâu thẳm của Liễu Chính, hắn liền không khỏi rùng mình. Ánh mắt của kẻ này, tại sao lại giống như nhà khoa học nhìn thấy chuột bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952532/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.