Lắc đầu, hệ thống không tiếp tục nghĩ tới vấn đề này nữa. Hung hăng trợn mắt nhìn Lăng Phàm một cái, tiếp tục dậm chân đi về trước. Về phần tại sao nàng không nghĩ tới việc ký chủ có thể hay không trốn ở trên người của Hứa Tiểu Đoá?
Đó là không có khả năng a. Nàng biết rõ tính cách của ký chủ. Hắn sẽ không bao giờ ở lúc mình gặp khó khăn, lựa chọn nương nhờ vào Hứa Tiểu Đoá cả. Hắn...không muốn liên luỵ nàng ấy.
Suy nghĩ vẩn vơ, hệ thống không khỏi linh quang chợt lóe nghĩ tới một vấn đề. Nếu Hứa Tiểu Đoá quan trọng với ký chủ như vậy mà chỉ mới là một ngọn đèn mong manh thôi. Vậy nếu như...ánh sáng chói lóa như nó thì sao?
Bất giác, hệ thống liền nâng mắt nhìn về phía mặt trời treo ở chân trời kia. Ban đầu, nàng chỉ cảm thấy đó là một vầng thái dương vô cùng bình thường. Nhưng hiện tại, có Hứa Tiểu Đoá làm ví dụ, hệ thống cũng không dám qua loa nữa.
Trầm tư một lát, hệ thống liền dứt khoát rẽ khỏi con đường, đi vào trong phiến sương mù, thẳng hướng mặt trời mà đi. Nàng đang đánh cược, cược bản thân đã lựa chọn đúng đường.
Đi ở đằng sau, nhìn thấy hệ thống bỗng dưng lại chuyển hướng, Lăng Phàm không khỏi cau mày. Nhưng rốt cuộc, vẫn là bình bình đạm đạm đi theo sau lưng hệ thống.
Càng đi về trước, hệ thống liền cảm thấy tim của mình giống như lại càng đập nhanh hơn. Bởi vì suy nghĩ của nó là đúng, luồng sáng đó cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952502/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.