Chương trước
Chương sau
Huyết Minh vừa mới rời đi không lâu, phía sau lại lật bật có vô số tu sĩ điên cuồng lao về hướng này, ai cũng muốn đến trước một bước, đoạt được cơ duyên. Thế nhưng, theo mùi máu tươi từ nơi xa phả vào mặt, cùng với khung cảnh kỳ dị cách sơn động rất gần kia. Đám người liền theo bản năng đồng loạt dừng lại, trên mặt hiện ra rung động.

"Tê...Cái này...Cái này cũng quá mức huyết tinh đi...Căn bản không còn nhận dạng ra được bọn họ là người của môn phái nào nữa a... Cơ thể bị xoắn nát, máu tươi cũng bị hút khô. Hung tàn như vậy, chẳng lẽ là do yêu thú làm?"

"Không đúng, các ngươi mau nhìn, ở giữa khu vực đó, giống như là có chữ viết!"

".................."

Lập tức, đám người liền nhìn thấy được tám chữ khắc sâu gần 1 thước ở giữa bãi hoang phế. Tám chữ này, tràn ngập một cỗ ngông nghênh và băng lãnh chi khí, khiến những tu sĩ nhân tộc ở đây đều toàn thân lạnh lẽo.

- -----------------------

Dọc đường, Huyết Minh mới phát hiện được, thì ra bản thân lại tạo ra thanh thế to lớn như vậy. Nhìn đến cây cối xung quanh đã mất hết linh khí, hắn cũng không dám tiếp tục ở lại khu rừng này nữa. Bởi vì thiên địa biến đổi, những yêu thú sinh sống ở đây nhất định sẽ tập thể bạo loạn, tạo thành thú triều. Nhất là trời đã sắp tối, như vậy thì lại càng nguy hiểm hơn.

Huyết Minh có đôi khi làm việc vô cùng điên cuồng, mạch não cũng cùng người bình thường không giống nhau lắm. Thế nhưng, chỉ cần không phát bệnh, suy nghĩ của hắn vẫn vô cùng sáng tỏ, bình thường.

Vì vậy, đợi khi thích ứng với tình trạng cơ thể hiện tại, Huyết Minh liền chuyên chọn đường nhỏ, điệu thấp đi ngược lại với đám người. Cũng không bao lâu sau, hắn đã trở về hạ tầng khu vực, đi trong một lùm cây nhỏ.

Nhưng là, đi đến đây, Huyết Minh bỗng dưng lại dừng bước đứng yên tại chỗ. Sau đó mới quay đầu lại, hướng về phía một tán cây sau lưng, trầm giọng nói:"Ra đi, không cần lén lén lút lút nữa."

Nếu không phải vừa mới tình cờ nhìn thấy được cái bóng của đối phương từ trên tán cây chiếu xuống đất, thì Huyết Minh có lẽ cũng chưa phát giác được bản thân bị người theo dõi. Vả lại, theo tình hình đến xem, kẻ này nhất định là đến có dự mưu, theo sau hắn một khoảng thời gian rất lâu rồi.

Có thể kẻ này đã chứng kiến tình cảnh hắn giết chết đám người Thánh Tuyền tông kia cũng không chừng. Bởi vì chỉ có như thế, nên hắn ta mới nghĩ rằng chí bảo là bị hắn lấy đi. Một bên không chống cự được dụ hoặc, một bên lại xoắn xuýt không dám tùy tiện xuất thủ, lo sợ hắn có thể hay không vẫn còn dùng ra được Thần thông.

Trong chớp mắt, Huyết Minh đã gần như xem thấu suy nghĩ của kẻ theo dõi. Mà cùng lúc, từ trong tán cây cũng xuất hiện một bóng người. Nàng từ trên thân cây rơi xuống, một chân trước đáp đất, một chân hơi khụy gối, cánh tay chống lấy mặt đất giữ thăng bằng.

Đây là một cái nữ nhân trên mặt bị vải đen che đậy, tóc dài phủ vai một điểm, được cột thành hình đuôi ngựa. Trên người mặc áo lửng đen ôm sát, phối với một chiếc quần đùi đen. Đôi chân thon dài trắng nõn phơi bày ra không khí, nhất là khi mang vào một đôi giày boot đen, lại càng trở nên hoàn mỹ không tỳ vết. Bên ngoài còn phủ thêm một cái áo khoác dài cao cổ, đương nhiên, vẫn là màu đen.

Mà loại phục trang này, không cần nói cũng liền biết, chính là trang phục hiện đại hàng thật giá thật a! Ở tại dị giới cư nhiên vẫn còn nhìn thấy được cách ăn mặc này, Huyết Minh nói không giật mình thì đó chính là giả.

Chẳng lẽ... Là nữ chính? Dù sao nếu đã ăn mặc kiểu này, thì rất có thể là người xuyên không. Mà đã là người xuyên không, hơn nữa còn là nữ, thì hơn 90% chỉ có thể là vai nữ chính. Thế nhưng, vừa nghĩ ra suy đoán này, Huyết Minh lập tức liền bác bỏ. Bởi vì nếu đây là một cái nữ chính nào đó, thì khi nàng đến gần hắn, hệ thống sẽ không có khả năng không cho chút phản ứng nào.

Thế nhưng, chưa để Huyết Minh hỏi hệ thống, nữ tử đã động. Nàng đứng dậy, từ trong giày rút ra một thanh chủy thủ, chân trái tụ lực, giống như mũi tên bay về phía Huyết Minh, động tác nhẹ nhàng, nhanh chóng mà không phát ra một điểm động tĩnh nào.

Đối diện với lưỡi dao đâm tới, ngay khi mũi nhọn còn cách mi tâm một tấc, Huyết Minh liền lắc người né tránh. Tiêu Dao Du thi triển mà ra, nháy mắt, hắn liền cùng nữ tử này triền đấu cùng nhau. Bọn họ cũng không dụng võ kỹ, chỉ là dùng thân thủ đến đấu.

Nhưng càng đánh, Huyết Minh liền càng thêm kinh ngạc. Phải biết, ở vị diện thứ 17, hắn chính là đỉnh cấp vương bài sát thủ hàng thật giá thật, nên kỹ năng chiến đấu cũng có thể nghĩ. Thế nhưng không ngờ rằng, hắn hôm nay lại cùng một nữ nhân cận chiến ngang tay, từ tán đả, sát chiêu, cận thân thuật,... Chỉ cần thứ hắn biết, nàng này đều biết!

Ở đối diện, nữ tử giống như cũng có chút mộng, phảng phất không ngờ rằng ở dị giới cũng có thể có người cùng mình dùng võ thuật giống nhau như đúc. Thế nhưng, nàng cũng không có chút nào yếu thế, tay nắm dao găm, chiêu chiêu lấy mạng, tất cả đều là sát chiêu đánh vào hiểm địa, điển hình cách đấu của sát thủ.

Cùng nàng đánh tới đánh lui, Huyết Minh liền có chút không kiên nhẫn. Vì thế, bàn tay tụ ra Liệt Hỏa Chưởng, hắn liền trực tiếp đem dao găm của nữ tử đánh bay. Trở tay lại là một cái Liệt Hỏa Chưởng nhắm thẳng vào sau gáy của nàng, mang theo sát ý, rõ ràng là muốn đưa nàng vào chỗ chết.

Ở dị giới có võ kỹ mà không dùng, còn dùng cái gì thân thủ a? Đây là có bệnh đi?

**Ai nha, A Minh nhà ta không biết thương hương tiếc ngọc gì hết trơn nha. Đại tỷ nhà ta chính thức come on.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.