Âm thanh Ân Như Tuyết chuyển sang cao vút, đã bị Huyết Minh mang lên cao triều. Tiểu huyệt cũng phân bố ra đại lượng dịch mật, chảy dài xuống cằm của Huyết Minh, nhưng lại bị hắn nuốt vào.
Lúc này, Ân Như Tuyết chỉ cảm thấy hai chân run lên, hạ thể tê dại từng cơn. Loáng thoáng nhìn thấy Huyết Minh cởi ra quần áo, đem hạ căn cứng ngắc chống đỡ trước cửa động chật hẹp của mình.
Huyết Minh một tay nắm lấy bờ mông trắng nõn của Ân Như Tuyết, một tay lại cầm giữ tiểu huynh đệ đang muốn "thảo phạt" của mình. Trực tiếp cắm vào trong tiểu huyệt của nàng, không chút dịu dàng ôn nhu mà mãnh cắm.
Vừa tiến vào, Huyết Minh đã bị mị thịt từ ba bên bốn phía đè ép, xoắn lấy. Nếu không phải đã kịp ổn định tinh thần, hắn có lẽ đã trực tiếp đầu hàng ở đây. Mỗi khi ma sát vào trên vách tường, hắn đều có thể cảm nhận được người dưới thân đang run rẩy. Hành lang lại cùng lúc chảy ra càng nhiều nước.
"A...ư...Chậm...Chậm...đã..."
"Minh nhi...đừng...Aaa...Đừng...đừng động chỗ đó...A..."
Mỗi lần, Huyết Minh đều tiến vào nơi sâu nhất, phảng phất muốn đâm xuyên qua cung khẩu. Bàn tay lại ác ý mơn trớn hoa hạch của nàng, khiến nàng không ngừng cầu xin tha thứ, hai chân run lẩy bẩy không ngừng.
Khác với trải nghiệm lần đầu tiên tự lực cánh sinh. Lần này, Ân Như Tuyết đã hoàn toàn cảm nhận đến sự xâm chiếm bá đạo của nam nhân. Mỗi một lần hắn va chạm, cơ thể của nàng liền không khống chế được mà ngã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952426/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.