Bắt một vị trưởng tử đi pha trà rót nước là có ý gì? Lập tức, Ân Như Tuyết liền cảm thấy sự tình có chút không đúng. Bởi vì theo nàng biết, những việc này vốn dĩ là nên để cho nha hoàn làm a. Vì vậy, nàng liền sẵn tiện hỏi:"Ngươi còn biết làm những gì nữa?"
"Ừm...Làm điểm tâm, chải tóc, trang điểm, thêu thùa,..." Nghĩ nghĩ, Huyết Minh liền chậm rì rì nói ra. Nhưng giọng điệu lại vô cùng điềm nhiên, giống như không cảm thấy được lời mình nói có chỗ nào không đúng.
Ở phía đối diện, trái ngược với sự bình thản của Huyết Minh. Mỗi khi hắn nói ra một "hạng mục", thì chân mày của Ân Như Tuyết lại hơi nhíu lấy một chút. Những việc hắn kể ra này, không phải chỉ có nữ nhân mới nên học hay sao? Lại nói, ngay cả một nữ nhân như nàng đây, cũng không biết làm hết những chuyện này nữa kìa.
"Những thứ này ai để ngươi học? Lại là mẫu thân sao?"
"Vâng, là mẫu thân. Mẫu thân nói đồ nhi đặc biệt khéo tay, chải tóc cho bà rất đẹp. Đồ nhi làm đồ ăn cũng rất ngon, phụ thân đặc biệt ưa thích, nên bà bảo đồ nhi thường xuyên xuống bếp một chút, để bà mang điểm tâm sang cho phụ thân,..."
Càng nghe, ánh mắt của Ân Như Tuyết lại càng lạnh dần. Nhất là khi nhìn thấy vẻ mặt mềm nhẹ vui vẻ của Huyết Minh, nắm tay của nàng liền siết chặt lại với nhau. Hắn có lẽ là không hiểu, nhưng nàng làm sao lại không biết mẫu thân hắn chỉ đơn giản xem hắn như công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952375/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.