(9)
24/12
Ta mang theo tay nải tìm đến cửa lớn Bách gia. Muốn thay mẫu thân đòi lại công đạo.
Từ bậc thứ 200, ta bị gia chủ Bách gia một cước đạp văng xuống đất. Khi đó, vô số ánh mắt đều nhìn chòng chọc vào ta, có khinh bỉ, có vui sướng khi người gặp họa.
Không một ai thấu hiểu cho ta, thương cảm cuộc đời ta.
Xương bàn tay của ta, đều bị đại nhi tử của Bách Vinh cho giẫm nát.
Thê tử của Bách Vinh, không ngừng đối với ta và mẫu thân ta nói ra lời cay nghiệt, phỉ báng.
Hai chân của ta lại bị Bách Vinh cho nô bộc đánh gãy. Ông còn ở trên đầu gối của ta, ngạnh sinh sinh đóng vào hai cây đinh dài một tấc, để ta triệt để biến thành phế nhân.
Sau đó, ta bị đám hạ nhân Bách gia, không chút lưu tình vứt vào trong ổ ăn mày.
Đau đớn, khống khổ,...
Ta hận Bách gia. Ta muốn tự tay, rút gân lột da bọn họ.
Ta muốn nghiền xương lóc thịt của lão già đó, bù đắp cho xương cốt gãy vụn của ta.
Ta sẽ đào mắt của những kẻ đứng xem cuộc vui, để xem khi đó, bọn chúng có còn dám dùng ánh mắt đó nhìn ta hay không.
Ta sẽ đem tứ chi của Bách Thừa Võ từng phân, từng phân một chặt xuống, mang cho chó ăn.
Còn có, ta nhất định phải cắt lưỡi của lão yêu bà kia, để bà ta tự mình ăn lưỡi của mình. Để xem sau này bà ta còn có thể mắng chửi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952268/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.