Ở bên trong quán trọ, Lãnh Hàn, Lãnh Kỳ, Y Trân cũng đều đang đứng ở cuối hành lang. Theo ô cửa sổ trên vách tường, đưa mắt quan sát con đường vắng vẻ bên dưới. Từ khi tỷ muội Vân gia rời khỏi, bọn họ cũng đã sớm tỉnh giấc. Thế nhưng...
"Tại sao ngươi không cho chúng ta theo dõi bọn họ?" Có chút khó hiểu, Lãnh Kỳ liền nhíu mày hỏi. Nàng có cảm giác, hai tỷ muội nhà họ Vân này rõ ràng là có gì đó mờ ám. Thế nhưng, ngay khi nàng và ca ca định đi tìm hiểu thì lại bị Y Trân ngăn lại.
Đối diện với câu hỏi của Lãnh Kỳ, Y Trân chỉ là thở dài một hơi rồi lắc đầu, xoay người đi trở về phòng. Cơ thể đơn bạc bị gió đêm lay động, môi đỏ hơi hé, âm thanh mềm nhẹ cũng theo đó vang lên:"Xem như cho bọn họ một cơ hội đi a."
Mong rằng, bọn họ sẽ không từ bỏ đi cơ hội cuối cùng lần này. Không tự tìm đường chết, ắt sẽ không chết.
- --------------------------
Mà lúc này, sau nửa canh giờ trôi qua, tiếng động ám muội ở bên trong phòng rốt cuộc cũng được hòa hoãn lại. Chỉ còn tiếng khóc thút thít của nữ nhân là không ngừng vang lên ở bên trong sự lạnh lẽo thấu tận tâm can.
Chỉ thấy, theo căn nhã gian to lớn này quan sát dần vào trong. Chỉ thấy y phục nam nữ là đang vươn vãi khắp nơi trên nền đất. Trên chiếc giường gỗ đàn đỏ rực, ở phía sau tấm mành che trong suốt, có thể lờ mờ nhìn đến hình dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-viem-de-ton-he-thong-truy-diem-cua-ma-than/1952141/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.