Ninh Ninh sau khi sai nô tì của mình đi cô ta ngồi xuống bỏ mặc cho tất cả đồ đạc nằm lộn xộn bình ly bể tan, ung dung hớp một miếng trà ngồi chờ đợi nô tì của mình. Sau những thời gian phí hoài chờ đợi cuối cùng A Châu cũng quay về từ Hoài Phủ.
- Sao rồi cha ta đâu?- Ninh Phi nhíu mày hỏi.
- Thưa Ninh Phi nương nương, Hoài tướng quân nói rằng ngài ấy phải chuẩn bị hành lý ngày mai bắt đầu lên đường đến phía Bắc biên giới ở Hà Giang để xem quân tình ít nhất 4 hay 5 tháng mới có thể về, nói là nếu có chuyện gì cứ tìm Thái Hậu.- Nô tì của Ninh Ninh bẩm báo.
- Ta biết rồi, ở ngoài trời đang mưa chuẩn bị cho ta áo choàng với cây dù.- Nghe nô tì của mình bẩm báo lại mà Ninh Ninh cảm thấy bức bối trong lòng, cha lại vô tình để người khác đối xử với con gái của mình như vậy. Nhưng cô ta cũng mặc kệ vẫn lạnh giọng nói.
Ninh Ninh vội mặc áo choàng, nô tì A Chầu cầm cây dù che mưa theo bước chủ tử đi đến Tứ Thái Cung. Khi đi đến cửa bị tên thái giám chặn lại.
- Ninh Phì nương nương chờ nô tài đi thông báo.- Cái giọng chói tai của tên thái giám thốt lên.
Tên thái giám bước vào trong, Thái Hậu đang ngồi xoa xoa cái đầu nức của mình.
- Bẩm Thái Hậu Ninh Phi nương nương cầu kiến.-Thái giám bẩm báo.
- Cho nó vào.- Thái Hậu nhấm mắt vừa lấy hai tay xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tu-ngan-chap-niem-hu-vo/2409121/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.