Người dịch: RaiT ~
Rễ già bảy lần lôi kiếp, cành non mười lăm vạn năm. Dược Tổ, đây là chuyện cực kì trọng đại, bất kì cổ tông bí phái nào trong thiên hạ đều muốn, nếu Thánh Môn Hoàng Đình biết chuyện này, đều sẽ thèm nhỏ nước dãi, đây vật mà thiếu một bước nữa thôi liền có thể trở thành tiên dược. Nhưng cũng đủ để cả thiên hạ điên cuồng, có được một gốc Dược Tổ như thế, về sau bồi dưỡng linh dược trân quý cũng trở nên dễ dàng vô cùng!
Liên quan đến vấn đề sinh tử tồn vong của Vãn Vân Tông, ba đại nguyên lão của Vãn Vân Tông nào dám không coi trọng. Cho nên, cao tầng Vãn Vân Tông mới có thể hạ một thiết lệnh như thế.
Đường chủ, hương chủ cũng không biết đây là loại cống hiến gì, nhưng có thiết lệnh cũng không dám đi nghe ngóng, nhưng rất nhiều hộ pháp lại có thể đoán được một chút, những hộ pháp này ngày đó đều đi di tích, bọn hắn đại khái có thể đoán được, việc này rất có thể có quan hệ với di tích, về phần quan hệ thế nào, bọn hắn cũng không dám đi nghe ngóng, mệnh lệnh do tam đại nguyên lão đưa ra, nghiêm trọng vô cùng!
Đối với những chuyện này, Yến Thập Tam không thèm để ý tới, dù sao vật hắn muốn cũng đã đến trong tay. Yến Thập Tam hắn đem Dược Tổ cống hiến cho Vãn Vân Tông, cũng không phải là kích động nhất thời.
Thứ nhất, hắn không có nơi nào tốt để trồng Dược Tổ, thứ hai, Dược Tổ mặc dù là bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-trung-tien-khung/2367678/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.