Mới
~ Người dịch: RaiT ~
"Tiểu tử, ngươi đối với Cổ Văn Hồng Hoang hiểu rõ bao nhiêu?" Yến Thập Tam vừa tiến đến, Lục Vô Ông liền nói.
Yến Thập Tam cười cười, nói ra: "Bẩm tông chủ, cũng không phải ta nói nói phét, nhưng trên thế giới nếu Yến Thập Tam ta có cổ văn không thể phiên dịch được thì trên thế giới này cũng không ai là có thể." Yến Thập Tam đây cũng không phải là đang khoác lác, nếu như hắn không phải đối với cổ văn có mức độ thấu hiểu cực kì thâm sâu thì kiếp trước cũng không bị Linh Lung Cổ Triều đem bắt hắn làm phiên dịch.
-"Hừ, ba hoa!" Mẫn Ưng lạnh lùng hừ một cái, lạnh giọng nói ra: "Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, chớ có mà ba hoa. Nếu để cho ngoại nhân nghe được, thì chẳng phải để người khác cười vào mặt Vãn Vân Tông chúng ta sao?"
Mẫn Ưng lúc nào cũng sẽ tìm cớ để đâm chọt Yến Thập Tam. Hắn thực sự là quá tức giận bởi không thể đem Yến Thập Tam biến mất khỏi Vãn Vân Tông, bất quá hắn vẫn không dám hành động thiếu suy nghĩ. Từ lúc Yến Thập Tam đưa ra Dược Tổ, ba đại nguyên lão Vãn Vân Tông đều thập phần coi trọng Yến Thập Tam, hắn cũng không muốn để người khác nắm lấy sơ sót của mình.
Yến Thập Tam nhìn Mẫn Ưng một chút, rồi cười cười, bình tĩnh nói ra: "Nếu như Mẫn trưởng lão cũng có bản sự như ta thì cũng có thể ngạo thị thiên hạ thôi. Đây chẳng qua là cực kì tự tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-trung-tien-khung/2367661/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.