Tối đến những cơn gió lạnh khẽ lùa vào cửa.
Cố Lưu Ly cô đơn ngồi trong căn phòng tối, bên ngoài trời còn mưa gió mù mịt, gió mạnh đập vào cửa kính tạo ra tiếng động nhói tai, Cố Lưu Ly co mình cúi gầm mặt vào đầu gối như một người mất hồn, cô bây giờ đang rất muốn rời khỏi cái nơi lạnh lẽo này nhưng lại không biết nên làm thế nào, Cố Lưu Ly biết rõ nơi cô đang ở là Hàm Viên, chỗ này của Mộ Khiếu Thành là nơi ngoại bất xuất ngoại bất nhập, nếu đã vào được thì không dễ gì ra được, cách duy nhất có thể đường đường chính chính ra khỏi đây chỉ có thể khiến Mộ Khiếu Thành tự nguyện để cô đi nhưng anh làm gì tốt như vậy, anh sẽ để cô đi sao, sẽ để cô rời khỏi mình sao...
Cạch
Tiếng mở cửa rất khẽ nhưng có thể vang rõ bên tai Cố Lưu Ly, không gian yên tĩnh đến đáng sợ chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Mộ Khiếu Thành cầm trên tay một mâm cơm nhỏ đi vào híp chặt đôi đồng tử mình nhìn đến Cố Lưu Ly, nhìn cô như vạy anh đau như thể bị ngàn đao xẽo lấy da thịt mình, Mộ Khiếu Thành không ngờ đến còn có người có thể cho anh loại cảm giác này, Cố Lưu Ly đã cho anh biết thế nào là đau lòng, thế nào là không nỡ.
“ Người hầu nói cả ngày hôm nay không thấy em xuống nhà, đói rồi đúng không?, anh mang cơm lên cho em đây, ăn đi “
Cố Lưu Ly không ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-so-ly/4136879/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.