Cố Lưu Ly ngẩng cao đầu hướng mắt về sự hạnh phúc của người khác, cơ thể cô âm thầm run lên vốn dĩ đã che giấu rất kín rồi nhưng Mộ Khiếu Thành vẫn có thể nhìn ra được biểu hiện lạ của cô.
“ Mạn Hương, hôm nay là ngày đặt biệt gì sao? “
“ Hôm nay là lễ tình nhân “
Cố Lưu Ly ngẩng ra, thì ra là lễ tình nhân ngày mà những người yêu nhau bày tỏ tình cảm của mình đối với người mình yêu, những đôi năm nữ trước mắt đang rất hạnh phúc tay trong tay cùng nhàu cười đùa cùng trao cho nhau những nụ hôn yêu thương đằm thắm. Cô đã yêu Hoắc Kiến Quân nhiều năm nhưng không hề biết mùi vị của lễ tình nhân là gì, được bạn trai tặng hoa liệu sẽ có cảm giác gì,...được bạn trai trao trọn tình yêu xem mình là tất cả sẽ có cảm giác gì, có phải sẽ hạnh phúc hơn bất cứ thứ gì trên đời không.
Yêu một người mà người đó cũng yêu mình chính là điều may mắn nhất trên đời cũng là điều mà bất kể là người nào cũng muốn có may măn có được, Cố Lưu Ly cũng vậy...
“ Lễ...tình nhân sao? “
Còn nghỉ là ngày lễ gì khác nên cô mới muốn vui chơi một lát bây giờ lại không có nỗi một nụ cười, cô càng thấy cảnh tượng trước mắt càng trở nên bức bối trong lòng sợ bản thân mà còn nhìn nữa cô sẽ không kiềm được mà khóc mất, cô không muốn vì một tên đàn ông mà sinh ra yếu đuối đâu, dù cô có khao khát đến mức nào cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-so-ly/4136869/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.