Sở Dao không nhanh không chậm từ từ kéo dây áo Cố Lưu Ly xuống bầu ngực đã hiện ra được một nửa đột nhiên cô quay người đi che kín lại, chỉ tay về phía bọn người đàn đứng ngoài kia, ấp úng
“ Khoan đã,...bọn họ “
Ba người đưa mắt nhìn theo hướng tay cô ra bên ngoài, bọn người ngoài đó ngay lập tức hiểu chuyện mà quay người đi còn rời cửa vài bước, Sở Dao cũng liền tiếp tục công việc nhưng một lần nữa lại phải ngừng tay vì Cố Lưu Ly ngăn lại, cô chỉ tay về phía Mộ Khiếu Thành, dõng dạc
“ Còn anh?,...anh cũng phải quay đi đi chứ”
“ Tại sao tôi phải quay đi?, đây là nhà tôi, phòng tôi “
Cũng đâu phải là anh chưa từng thấy, lần trước cứu anh chính cô đã trực tiếp vạch ngực mình ra còn gì
Mộ Khiếu Thành nhoẻn miệng mắt có ý cười nhưng giọng lại rất lạnh, ánh mắt mạnh mẽ nhìn Cố Lưu Ly đang hầm hực tức giận nhìn mình thầm cười trong bụng, ngay đó Mạn Hương cũng nắm lấy tay Lưu ly lắc đầu ra hiệu cho cô, Cố Lưu Ly cuói cùng cũng mặc kệ Mộ Khiếu Thành cô chăm chú nhìn Sở Dao giúp mình sơ cứu vết thương, vết cắt đêm qua bị rách ra rộng hơn cón ưng mủ lên bầu ngực cô vốn mềm mại lại trắng trẻo trở thành như một miếng thịt thối.
Cố Lưu Ly nhíu mày khó chịu cô đường đường là thần y không ngờ cũng có ngày nhìn vết thương của mình một cách bất lực như vậy, sau khi được Sở Dao ân cần băng bó lại Mạn Hương giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-so-ly/4136844/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.