Một cô bé mười tuổi với thân thể nhỏ nhắn đáng yêu, khuôn mặt như nàng búp bê, cặp mắt màu xanh lam to tròn xinh đẹp phản ánh dòng máu lai trong người, cô đưa cặp mắt trong veo đó nhìn cậu bé trước mặt.
Quần áo rách rưới, khắp dọc cơ thể ốm yếu gầy gò đều là bầm tím vết thương đang nằm soài trên mặt đất ẩm ướt.
Khuôn mặt cậu bé hốc hác như kẻ bị bỏ đói mấy năm, hít thở nặng nhọc, tưởng như chỉ nằm đó chờ chết. Duy nhất có mỗi đôi mắt màu đen sẫm, đôi mắt sắc sảo không giống như của một cậu bé ở độ tuổi này đang lười nhác liếc nhìn cô bé.
Cô bé mặc chiếc váy công chúa màu hồng phấn ngồi ngồi xổm xuống, đưa đôi bàn tay búp măng nhỏ nhắn giơ trước mặt cậu, đôi môi phấn nộn nở nụ cười rạng rỡ.
"Về nhà với tớ, tớ sẽ nuôi cậu."
Nói rồi cô kéo cậu dậy, quàng tay cậu qua cổ mình mà dìu đi.
Nhưng một cô bé mười tuổi thì vẫn còn là một đứa trẻ yếu ớt vụng về.
"Rầm" một cái, cả hai cùng ngã uỵch ra đất. Cô bé bị hòn đá sắc rạch vào bắp đùi nhỏ, thân thể non nớt khẽ run lên, làn da ở chân phải chảy ra một dòng dịch màu đỏ tươi, rỉ xuống.
Tuy vậy, cô không khóc.
Đôi mắt rơm rớm ánh lệ nhưng tuyệt không rơi một giọt nào.
Cố mím môi rồi đứng dậy đi tiếp. Thân thể cậu bé lại yếu ớt, chẳng còn sức để tự chống đỡ bản thân nên chỉ có thể nhìn dáng vẻ kiên cường, mím chặt môi để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-hac-dao/182591/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.