Na: có ai quên Na chưa? Huhu... các bạn dạo này bơ Na quá làm Na buồn.
*****
Hàng lông mi dài cong như cánh bướm khẽ động đậy trong gió.
Mái tóc dài suôn mượt chảy dài từ trên gối xuống đất.
Ngón tay của người đang nằm trên giường khẽ cử động. Mi mắt mở ra, để lộ một đôi mắt xanh lam sắc sảo mà mênh mông như màu của đại dương.
Cô đảo mắt nhìn quanh một lượt.
Một căn phòng nhỏ, xung quanh giường là những tấm mành che đang bay phất phới, nhẹ nhàng mà phiêu dật theo làn gió.
"Cô đã tỉnh?"
Một giọng nói từ đâu vang vọng tới làm cho người đang nằm trên giường khẽ giật mình liếc mắt sang bên, lập tức nhìn thấy một thân hình cao lớn đang bước tới.
"Anh là ai? Tôi đang ở đâu?"
"Tôi là người nhặt được cô trong tình trạng mê man..."
"Tôi bất tỉnh sao? Lúc nào?"
"Ba tháng trước, tối hôm đó tôi đang đi dạo bên bờ biển thì thấy cô dạt vào bờ. Lúc đó còn tưởng cô là quái vật biển nên suýt nữa thì..." Nói đến đây, người đàn ông kia cười cười, sờ sờ chóp mũi ngại ngùng.
"Tôi trôi trên bờ biển? Tại sao vậy?" Vẻ mặt của cô ngây ngốc nhìn người đàn ông trước mặt.
"Cô không còn nhớ chút gì sao?"
Cô mím nhẹ cánh môi, lắc đầu.
Người đàn ông trước mặt hơi nhíu mày nhìn cô một chút rồi mỉm cười: "Không sao, cứ từ từ rồi sẽ nhớ ra. Cô còn nhớ mình tên là gì không?"
Lắc đầu.
Suy nghĩ một chút, anh ta nói: "Tôi tìm thấy cô vào buổi tối, vậy từ nay tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-hac-dao/1518472/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.