Cơn tức ngực cứ ngày càng tăng khiến cho việc hít thở trong buồng phổi cũng trở nên khó khăn
Hiểu Thiên ôm lấy ngực, khó chịu lấy hơi để thở
Cơn đau đầu bất chợt cũng ập đến khiến cho trí óc của cô trở nên có điểm mơ màng
Mọi vật trước mắt dường như trở nên mơ hồ không rõ.
Chuyện gì xảy ra thế này?
Nghi vấn đầu tiên mà Hiểu Thiên đặt ra đó chính là có chăng cô vừa trúng phải độc? Nhưng cô không cảm nhận được sự thay đổi nào trong cơ thể ngoài việc đau đầu và tức ngực.
Phải! Không những đau.
Mà là đau đến tận tê tâm liệt phế. Đau đến tưởng chừng như có hàng ngàn con dao nhỏ đang cùng nhau hướng tới tâm não của cô mà mổ xẻ từng chút từng chút một.
Để trở thành Vô Sát, cô đã từng trải qua những cơn đau đến tận cùng của thể xác. Nhưng là... hiện tại vẫn là đau gần như là chạm tới giới hạn của cô rồi.
Xoẹt...
Bỗng một thứ gì đó vụt qua đầu cô.
Hiểu Thiên cắn chặt răng để không thét lên vì đau.
Xoẹt...
Lại một hình ảnh lướt qua trí óc cô.
Nhưng cô không thể nhìn rõ được đó là gì.
"Huhu...Thuần... Thuần... huhu..."
Cái gì vậy? Cái gì vừa xuất hiện trong đầu cô?!
Rầm... Đùng... Đoàng....
Tiếng sấm ư?
"Á...xin đừng giết... hự..."
"Hiểu Thiên... chạy đi..."
"Á..."
Tóc... tách... tóc... tách...
Tiếng mưa? Mưa...
Aaaa.... Đau đầu quá. Não cô như muốn nổ tung, muốn phân ra thành mảnh vụn. Hiểu Thiên dùng hai tay ôm chặt lấy đầu. Mười ngón tay trắng xanh siết chặt. Chiếc mũ bảo vệ trên đầu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-hac-dao/1518439/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.