Gió
Mang theo hương hoa oải hương từ bên ngoài khuôn viên, len lỏi qua kẽ cửa sổ bay vào phòng.
Ánh dương tịch mịch, qua lớp cửa kính chiếu lên một dáng người.
Trên người, hắn mặc một bộ tây trang màu đen, hắn đứng ngược hướng với ánh dương nhàn nhạt màu ráng vàng.
Bộ tây trang tinh tế ôm trọn thân hình cao lớn mà hoàn mỹ. Dưới làn tóc màu đen thẫm đang bay bay là một đôi mắt phượng dài hẹp đầy vẻ nguy hiểm.
Tay hắn cầm một ly thuỷ tinh trong suốt, trong ly là một thứ chất lỏng màu đỏ đậm.
Mùi rượu vang nhàn nhạt lan toả trong không khí. Hắn nâng ly, đưa ly thuỷ tình kề sát môi. Nhấp một ngụm. Chất lỏng nóng cháy của cồn khiến cho yết hầu của hắn bỏng rát.
Tấm lưng to lớn của hắn vì đứng trái ngược với hướng mặt trời mà mang một màu đen thần bí, khuôn mặt hắn nhìn nghiêng, có điểm góc cạnh sắc sảo.
Bạc môi mỏng của hắn khẽ nhếch lên, hắn thở một hơi nhẹ nhàng lên tấm cửa sổ kính, hơi nước liền bám lên tấm kính, hắn đưa ngón tay lên, vẽ lên vài nét trên đó.
Hơi nước theo nét tay của hắn, tan ra, biên thành những nét chữ trong suốt bằng nước.
Trên đó, hiện lên hai chữ: Hi, Diane!
*******
"Nói vậy..." Hiểu Thiên vẫn đang còn sửng sốt trước lập luận vô cùng suất sắc cùng logic của Mạc Thuần Uy.
Cô mấp máy môi mấy lần, cuối cùng vẫn không thể thốt lên được một chữ nào.
Căn phòng lạnh lẽo lại lâm vào trầm tư.
Chỉ có Ưu Vệ là vẫn giữ bình tĩnh sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-hac-dao/1518421/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.