Mộ Khiếu Thành bất động mặc cho người phụ nữ siết chặt lấy mình anh đã cảm giác được tim mình vì cô mà đập loạn thế nào, nó như muốn phi thẳng ra khỏi lồng ngực cường trán này, Cố Lưu Ly vì siết quá mạnh tự mình ôm chặt rồi tự mình đau, cô ôm ngực trái mình nhăn nhó hức lên từng câu bất ngờ làm Mộ Khiếu Thành đứng ngồi không yên.
Anh kéo đi lại ngồi xuống giường, nhìn vào ngực trái người phụ nữ màu áo ngủ màu xanh bây giờ lại thấm một vũng ươn ướt, Mộ Khiếu Thành kéo nhẹ phần áo cô xuống đập vào mắt anh là mảng băng gạc đang rướm máu lúc này anh mới nhớ ra vết thương của cô vẫn chưa khỏi bây giờ lại bị rách ra, máu đang không ngừng chảy, Mộ Khiếu Thành đã cầm điện thoại trong tay vừa định gọi ai đó cuối cùng lại đặt xuống.
“ Cởi cúc áo ra tôi xem vết thương cho em “
Mộ Khiếu Thành lấy hộp y tế vừa quay đầu đã thấy thân trên người phụ nữ hở hang ngay trước mặt, Mộ Khiếu Thành nhíu mày nghĩ lại lời nói lúc nãy của mình, anh chỉ nói cô cởi cút áo chứ có nói là cởi cả áo ra sao, cái áo ngủ vậy mà bị Lưu Ly vứt sang một bên cô say đến nổi quần áo mình cũng có thể tùy tiện cởi bỏ như vậy thật sự có hơi nguy hiểm.
Mộ Khiếu Thành nhẹ nhàng cởi bỏ miếng băng vết thương ra hai bầu ngực nũng nịt hiện ra trước mắt Mộ Khiếu Thành không dám nhìn lâu, miệng vết thương rách rộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-tinh-2/3048590/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.