Chẳng biết qua bao nhiêu thời gian, Thù Thiếu Phong bị một âm thanh quái lạ làm chàng tỉnh giấc, mất hẳn cảm giác mê man.
Mở bừng mắt nhìn chung quanh, Thù Thiếu Phong thấy mình đang nằm trên một chiếc giường làm bằng đá. Quanh tường là vách đá, chàng biết rằng mình đã bị giam trong một thạch thất.
Tay chân chàng bị trói chặt, thân hình bị bó lọn từng khúc bằng một sợi xích bạc nhỏ độ ngón tay, chỉ chừa lại chiếc đầu là có thể nhúc nhích qua lại.
Lòng rất kinh mang, Thù Thiếu Phong vội bật mình ngồi dậy nhưng thân hình tựa bị đóng chặt xuống giường đá, chẳng nhích động được phân nào.
Chàng bật cười lấy mình, với một sợi dây xích mong manh như thế mà vùng vẫy chẳng đứt, còn mong gì thoát cũi sổ lồng?
Mím môi vận đây chân lực lên toàn thân, định dùng nội kình chấn đứt xích xiềng, nhưng vùng vẫy một buổi lâu sợi xích không đứt mà trái lại càng siết chặt vào da thịt buốt đau, khó bề chịu nổi.
Chàng vội tản hồi chân lực chịu khắp mình nằm im, vừa vặn lúc ấy tiếng động lạ lùng khi nãy bỗng từ vách bên vọng sang.
Chàng ngoảnh đầu ghé mắt nhìn qua kẽ vách, trông thấy cảnh vật ở bên lay động, khiến chàng phải ngẩn ngơ.
Trong thạch thất đó hiện diện một nam và ba nữ, hình như đang bàn việc gì rất trọng đại.
Một trong ba nữ nhân ấy chính là lão bà bịt mặt đã cùng chàng giao đấu trong huyệt đạo và đã dùng Hoàng Miên phấn làm chàng mê man
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thu-sat-lenh/2231350/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.