Thù Thiếu Phong rời Phiêu Diêu cốc độ cạn chén trà bỗng gặp Hà Dĩ Băng đi ngược lại trên quan lộ.
Chàng mừng rỡ cầm tay nàng rưng rưng :
- Dĩ Băng! Không ngờ gặp lại muội đây, lâu nay vẫn khỏe chứ?
Hà Dĩ Băng gật đầu :
- Còn anh?
- Cám ơn em, nhờ ơn trên phù hộ mà vẫn khỏe mạnh. Dĩ Băng! Em đi đâu đây?
Hà Dĩ Băng không trả lời mà hỏi lại bằng một câu hỏi khác :
- Thiếu Phong! Anh đã tìm ra chị Nhu Thục chưa?
Thù Thiếu Phong chợt rúng động tâm tư, người bần thần như vừa trải qua một cơn ác mộng, lặng yên chẳng thốt được tiếng nào.
Hà Dĩ Băng nhìn thật lâu vào đôi mắt người yêu chậm rãi nói :
- Từ ngày anh rời khỏi nhà ông nội em, em cũng đi tìm chị Nhu Thục, nhưng từ đó đến nay đã mười ngày hơn mà không thấy bóng dáng chị đâu cả.
Nhắc lại chuyện quá khứ, lòng Thù Thiếu Phong như khơi lại dĩ vãng đau buồn mà mấy ngày qua chàng đã giấu kín tận đáy lòng vì mải miết học ba tuyệt kỹ của sư phụ truyền dạy: Phong Sa chưởng, Luân Tinh thần công và Quyền Trấn chưởng.
Thù Thiếu Phong thẫn thờ như người mất hồn, đứng chết trân một chỗ, chẳng biết nên nói gì.
Bất thần từ trên một ngọn cây cổ thụ nhảy phóc xuống một bóng người, chân vừa chấm đất đã lạnh lùng cất tiếng :
- Thiếu Phong! Người con gái cụt tay đi cùng ngươi là ai?
Thù Thiếu Phong khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thu-sat-lenh/2231335/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.