Cam Đường ruột nóng như lửa đốt, than thầm:
- Trên đời sao lại có việc thảm khốc đến thế này?
- Chết ư? Chết rồi còn bị kẻ thù moi gan móc ruột!
- Nào con Võ Thánh, nào thiếu chủ phái Thiên Tuyệt! Kết quả cũng chỉ là một cái chết!
Cam Đường không bao giờ tưởng mình lại đi đến kết quả như ngày nay.
Một gã hán tử áo đen tay bưng một cái chậu lớn bằng gỗ sơn đỏ đến trước hương án. Gã quỳ một chân xuống giơ chậu cao lên đỉnh đầu.
Đến bây giờ Cam Đường vẫn chưa hiểu thân thế đối phương và có thù hằn gì với Xú Diện Nhân Ma.
Bậc đại trượng phu có sợ gì cái chết. Nhưng chết cách này và ở nơi đây thì không thể nào nhắm mắt được. Bao nhiêu ân, oán, tình, cừu đều thành tro bụi.
Thiếu phụ đứng tuổi mắt lộ sát khí nhìn thẳng vào mặt Cam Đường căm phẫn lên tiếng:
- Xú Diện Nhân Ma! Ngươi thiệt không hổ là một nhân vật khét tiếng. Chết đến cổ mà vẫn không thay đổi sắc mặt.
Cam Đường biết nói gì đây? Chàng chỉ giương cặp mắt căm hờn lên nhìn đối phương.
Thiếu phụ lại nói tiếp:
- Bây giờ ngươi đã biết bản tòa là ai chưa?
Cam Đường vẫn mặt trơ trơ lạnh như tiền.
Thiếu phụ nghiến răng lớn tiếng quát:
- Bây giờ bản tòa báo thù cho những người bản môn bị sát hại, tức là mổ bụng moi tim ngươi...
Mụ vừa nói vừa từ từ giơ mũi đao nhọn lên.
Cam Đường trợn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thiep-vong-hon-ky/2347820/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.