Nhắc lại Cam Đường dùng thân pháp tuyệt thế để che mắt mọi người.
Chàng tung người vọt đi rồi lại quay về khu mô mả, ẩn mình giữa cụm rừng rậm gần đó. Lòng chàng xiết bao nghi ngờ! Chàng nghĩ mãi mà không hiểu được dụng ý của Bán Diện Nhân.
Sau một lúc lâu, chàng lại băng mình tiến về phía Điệp Thạch Phong. Lòng vừa khích động vừa khẩn trương, chàng tự nghĩ:
- Nếu quả người đã hạ ta ở ngoài động Trường Âm là Tử thần, mà Bạch Bào quái nhân ta sẽ gặp đây đúng là hắn thì chuyến đi này cực kỳ nguy hiểm!
Cam Đường vượt qua ba tòa đỉnh núi thì nhìn thấy Điệp Thạch Phong. Chàng đi quanh theo mé bên để tìm đến chỗ mà trước đây Thần Cơ Tử đã ẩn mình. Chàng vào ngồi trong huyệt động, không còn thấy thi thể Thần Cơ Tử còn ở đó nữa, chắc là Thiên Oai viện chúa Trình Kỳ đã mai táng cho lão rồi.
Chủ nhân tiếng tiêu đã ra lệnh cấm giết người ở ngoài thạch trận mà sao Thần Cơ Tử cũng không khỏi chết? Người hạ thủ giết lão là ai? Bạch Bào quái nhân hay người thổi tiêu?
Thần Cơ Tử vì muốn dọ thám những tay cao thủ võ lâm bị mất tích mà đến nỗi bỏ mình. Thế thì cái chết của lão cũng được coi như vì võ lâm mà ra sức. Hành động của lão được hết thảy người võ đạo tôn sùng, kính ngưỡng.
Thời gian lặng lẽ trôi. Lòng Cam Đường cũng tùy theo thời gian mà trầm lặng hơn lên.
Đã sang canh ba. Liệu chàng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thiep-vong-hon-ky/2347802/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.