Cam Đường trị thương trong một đêm. Chàng không ngờ thứ thuốc của Bán Diện Nhân hiệu nghiệm chẳng kém gì linh dược của Thiên Tuyệt Môn.
Cam Đứng dậy nhìn thấy Ngọc Điệp Bảo lù lù ngay trước mắt thì lòng căm hận lại nổi lên. Nhưng chàng biết rằng lúc này chưa thể tính đến chuyện báo thù được.
Người khiến cho chàng căm hận và thương tâm thứ nhất là kế mẫu Lục Tú Trinh. Mụ dĩ nhiên là một người hèn mạt ác đức, mà Tây Môn Tung cũng chỉ là một kẻ ngụy quân tử.
Đôi gian phu dâm phụ này chỉ cầu sao giết chàng cho bằng được, bất cứ với một thủ đoạn đê hèn nào.
Cam Đường càng nghĩ càng căm tức buông lời phát thệ:
- Ta thề lấy máu rửa Ngọc Điệp Bảo.
Chàng đảo mắt nhìn phía sau bảo là một dãy núi nhọn hoắt. Sau dãy núi là ngọn Điệp Thạch. Nào Thần Cơ Tử, nào Bạch Bào quái nhân, nào Quái Tiêu chủ nhân (quái nhân thổi tiêu) lại hiển hiện lên trong đầu óc chàng.
Quái Tiêu chủ nhân ở trong thạch trận phải chăng là Ma Vương, kẻ thù đã gây ra mốt huyết cừu sâu tựa bể tại Thánh Thành?
Rồi chàng tin rằng muốn trả được mối thù này phải luyện toàn bộ thiên “Võ Công” trong cuốn “Thiên Tuyệt Kỳ Thư” mới có cơ thành tựu.
Nghĩ tới võ công chàng liên tưởng đến lời nói phải chết đi ba lần thì không khỏi run sợ. Hiện giờ chàng qua được một kiếp, còn phải trải hai phen tử kiếp nữa mới có thể thông suốt được đoạn thứ tám trong sách. Đó không phải là việc miễn cưỡng mà nên. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thiep-vong-hon-ky/113974/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.