Trước đây nửa năm Cam Đường đã đến Ngọc Điệp Bảo, nhưng thân phận lúc này so với trước khác nhau xa. Chàng không khỏi không cảm khái.
Chàng vào đến trước trang bảo thấy hai hán tử và một lão mặt rỗ ra đón.
Cam Đường xuống ngựa cầm cương đưa cho Bạch Vi.
Lão mặt rỗ đảo mắt nhìn chủ bộc ba người ra chiều kinh ngạc. Dường như cách phục sức của Cam Đường đã làm cho lão sửng sốt. Lão khoanh tay thi lễ hỏi:
- Công tử quang lâm tệ bảo không hiểu có việc chi?
Cam Đường coi lão như một kẻ thuộc hạ của một người ngang hàng với phụ thân mình. Chàng liền đáp lễ nói:
- Tại hạ đến đây tham dự đại hội.
- Úi chà! Vậy mà lão phu không biết cách xưng hô công tử thế nào đây?
- Tại hạ họ...
Nói tới đây chàng ngừng lại, đổi giọng:
- Họ Thi.
Lão mặt rỗ không nghĩ ra lai lịch Cam Đường, vì trên chốn giang hồ lão chưa nghe ai nói đến một nhân vật nào họ Thi, lại ăn mặc ra kiểu công tử dòng sang. Nhưng lão không dám chần chừ, lại khoanh tay hỏi:
- Xin hỏi công tử ở cao môn đại phái nào?
Cam Đường niềm nở đáp:
- Bảo chúa các vị không lạ gì tại hạ đâu, bất tất phải thông danh trước khi cầu kiến.
Lão mặt rỗ sững sờ nói:
- Xin lỗi công tử! Tại hạ theo chức trách không thể không thỉnh giáo được, vì...
- Vì sao?
- Vì trong danh đơn mà tệ bảo chúa phát thiếp đi mời tựa hồ không có...
- Không có nhân vật nào như tại hạ phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huyet-thiep-vong-hon-ky/113968/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.